Chương trước
Chương sau




- Tiểu Tá, ngươi khách khí cái gì, đều là người trong nhà.

Âu Dương Lam nói xong, lấy cái tay cụt trong tay A Sinh, trực tiếp nhét vào trong tay Chu Văn, tiếp tục nói:

- Tiểu Văn, ngươi đừng để ý đến hắn, có bệnh phải trị, nào có chuyện có bệnh không cho bác sĩ xem bệnh, nhanh trị cho hắn.

Nói xong, Âu Dương Lam còn nháy mắt Chu Văn một cái.

Chu Văn nhất thời không hiểu được, cái chớp mắt này của Âu Dương Lam có ý gì?

Những người khác nghe Âu Dương Lam gọi An Thiên Tá là Tiểu Tá, vẻ mặt trở nên cổ quái, tuy nhiên lại không dám lên tiếng.

- Ta đã nói không cần!

An Thiên Tá đứng dậy muốn đi, hắn hiểu rất rõ Âu Dương Lam.

Tuy nhiên đã muộn, Âu Dương Lam đã đè bả vai An Thiên Tá xuống, An Thiên Tá không dám dùng sức hất Âu Dương Lam ra, đành phải nói:

- Một cái tay mà thôi, không có gì lớn, không cần trị.

- Tiểu Văn, ta đã quyết định, không cần để ý hắn, nhanh trị liệu cho hắn, ta thấy năng lực trị thương của ngươi rất tốt, cứ như vậy trị liệu cho Tiểu Tá của ta đi.


Âu Dương Lam không để ý tới An Thiên Tá, chẳng qua nói với Chu Văn.

Chu Văn nghe lời Âu Dương Lam, lập tức phản ứng, Âu Dương Lam nói đến trị thương, chính là thời điểm hắn đánh A Tu La.

- Nghe ý của nàng, để cho ta thừa cơ đánh An Thiên Tá?

Chu Văn cầm cánh tay cụt, nhìn An Thiên Tá, hiểu rõ ý của Âu Dương Lam.

Nguyên bản Chu Văn cảm thấy, coi như hắn muốn đánh An Thiên Tá, cũng phải đường đường chính chính đánh, không cần dùng thủ đoạn như vậy.

Nhưng nghĩ lại:

- Ta đây không phải đánh người, mà ta đây chữa bệnh.

Nghe như vậy, Chu Văn lập tức không do dự nữa, trực tiếp cầm cánh tay cụt đi tới trước mặt An Thiên Tá.

- Mẹ, ta rất khỏe, không cần trị thương.

An Thiên Tá muốn thuyết phục Âu Dương Lam, nhưng hoàn toàn vô dụng.

- An Đốc Quân, ngươi nhịn một chút, trị thương hơi đau một chút, rất nhanh sẽ khỏi.

Chu Văn nói xong, trực tiếp nện một quyền tới, đập vào mặt An Thiên Tá.

Tất cả mọi người sợ ngây người, đây chính là An Thiên Tá, An Đốc Quân, Chiến Thần Lạc Dương.

Bản thân An Thiên Tá cũng ngẩn người, hắn căn bản không ngờ Chu Văn đột nhiên đánh hắn, chưa kịp phản ứng.

- Tiếu Ta, đây là cách trị thương, đừng nhúc nhích.

Chờ An Thiên Tá kịp phản ứng, thời điểm muốn đứng lên, lại bị Âu Dương Lam dùng sức ấn bả vai xuống.

Trong lòng Chu Văn cảm giác sảng khoái, mặc kệ nhiều như vậy, tốc độ cao ra quyền, nắm đấm giống như mưa sa, liên tục nện trên mặt và chỗ cụt tay của An Thiên Tá, đem khuôn mặt góc cạnh rõ ràng kia của An Thiên Tá đập lõm xuống.

Nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Chu Văn đã chết vạn lần, nếu không phải Âu Dương Lam giữ lấy hắn, chỉ sợ hắn đã sớm trở mặt.

An Thiên Tá đã nhìn ra, Chu Văn đây không phải trị thương, rõ ràng lấy việc công báo tư thù.

Bành!

Một quyền cuối cùng của Chu Văn nện trên mũi của An Thiên Tá, sống mũi cao trực tiếp bị đập xuống.

Thấy An Thiên Tá đã không kìm nén được, Chu Văn lui lại hai bước, tự lẩm bẩm:

- Xem ra, đã ổn thỏa!


Nói xong, Chu Văn cầm cánh tay cụt, trực tiếp đánh vỡ ném về phía thân An Thiên Tá, cánh tay cụt vỡ trực tiếp tự động nối lại với thân thể An Thiên Tá.

Trong chốt lát, cánh tay cụt của An Thiên Tá khôi phục như ban đầu, khuôn mặt bị Chu Văn đánh lõm xuống, cũng khôi phục như cũ, vết thương lưu lại do chiến đấu với Tiêu, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.

- Tiểu Văn trị thương thật tốt, An Thiên Tá đã khỏi hắn, tất cả đều là người một nhà, không cần cảm ơn.

Âu Dương Lam thấy vẻ mặt An Thiên Tá lạnh như băng, không dám đũa giỡn hắn nữa, vội vàng buông tay, lôi kéo Chu Văn đi ra ngoài:

- Hôm nay thời tiết không tệ, A Sinh, ngươi thấy ta nói đúng hay không?

- Phu nhân nói đúng lắm, thời tiết hôm nay cực tốt, mọi người có muốn trở về làm bữa cơm ngon không?

A Sinh vội vàng đi theo Âu Dương Lam, không dám ở lại đối mặt với An Thiên Tá đang cực kỳ phẫn nộ.

- A Sinh vẫn hiểu ta nhất, Tiểu Ta cũng không hiểu ta.

Âu Dương Lam một bên đi một bên nói, căn bản không ngừng.

Đoàn người rời khỏi Hoàng Tuyền thành, trên đường trở lại Lạc Dương.

Khối thuộc tính kết tinh do A Tu La lưu lại là một khối thể phách kết tinh 96 điểm, Chu Văn hấp thu về sau, thuộc tính thể phách chỉ tới 81 điểm, không có khả năng đột phá.

Một khối kỹ năng kết tinh tên là "A Tu La ghê tởm", đó là một khối Khủng Cụ cấp kỹ năng kết tinh, yêu cầu thuộc tính thể phách 81 điểm, hơn nữa nhất định phải tu luyện Nguyên Khí quyết Ma hệ, với Vận Mệnh Chi Luân Ma hệ.

Chu Văn suy nghĩ một chút, thấy hình như mình không tu luyện Nguyên Khí quyết Ma hệ nào, thử một cái, quả nhiên vô phương hấp thu, đành phải tạm thời lưu lại.

- Có nên đả thông phó bản Hoàng Tuyền thành trong game không nhỉ?

Chu Văn rất hứng thú đối với sinh vật bên trong Lục đạo, nơi đó có rất nhiều Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật, còn có Khủng Cụ cấp Dị thứ nguyên sinh vật, tóm lại là nơi thu hoạch tài nguyên cực kỳ tốt.

Không nói những cái khác, riêng Mộng hình phòng cuối cùng thôi, muốn thông qua không phải chuyện dễ, Chu Văn không có năng lực siêu trí não tương tự như Lý Huyền, muốn vào bên trong Mộng hình phòng chịu một ngàn năm hình phạt, ngay cả một người có ý chí kiên định như Chu Văn, cũng không nhịn được rùng mình một cái.

Trở lại Lạc Dương về sau, An gia bắt đầu nghiên cứu phương pháp làm thế nào tiến vào Thánh địa.

Ít nhất phải làm thế nào cho nhân loại đã tấn thăng Khủng Cụ cấp tiến vào Thánh địa, bằng không tiến vào chẳng khác nào chịu chết vô ích.

- Lam tỷ, ngươi biết bọn hắn rốt cuộc muốn lấy đồ vật gì từ lão hiệu trưởng không?

Thời điểm không có ai khác, Chu Văn âm thầm hỏi thăm Âu Dương La

Âu Dương Lam khẽ lắc đầu:

- Ta cũng không biết nó là cái gì, từ những lời bọn hắn nói trước kia, ta có suy đoán đồ vật kia khả năng cao chính là thứ phụ thân ta lấy từ Trác Lộc.

Chu Văn nhỏ giọng nói:


- Có khả năng là Phối sủng tóc bạc bên trong cửa hàng Tần Tây Nguyên không?

Âu Dương Lam hơi ngẩn ra:

- Tại sao ngươi có ý nghĩ như vậy? Nói như vậy, Phối sủng không cách nào giao dịch, thứ bọn hắn muốn tìm, khả năng là Phối sủng không cao.

Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy Âu Dương Lam nói không sai, bọn hắn muốn tìm Phối sủng, hẳn là Phối sủng mạnh nhất bên trong Địa Cầu, Phối sủng tóc bạc nhìn thế nào cũng không giống Phối sủng mạnh nhất bên trong Địa Cầu.

- Thứ bọn hắn muốn tìm, khẳng định có quan hệ với Phối sủng mạnh nhất Địa Cầu, nhưng rốt cuộc đó là cái gì đây? Lão hiệu trưởng rốt cuộc lấy cái gì từ Trác Lộc?

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, vẫn chưa ra đầu mối.

- Tại sao ngươi lại nghĩ đến Phối sủng tóc bạc kia?

Âu Dương Lam là hạng người tinh tế kiểu gì, nghe Chu Văn hỏi như vậy, đã cảm thấy trong đó có vấn đề.

Chu Văn đem sự tình mật mã nói một lần, Âu Dương Lam là nữ nhi của lão hiệu trưởng, nàng hẳn hiểu rõ lão hiểu trưởng hơn hắn mới đúng.

- Lại có chuyện này? Ngươi xác định mật mã kia do phu thân ta đưa cho ngươi sao?

Sau khi nghe xong, Âu Dương Lam hết sức kinh ngạc nói.

- Không xác định.

Chu Văn lắc đầu, hắn xác thực không có cách nào xác định.

- Chuyện này cổ quái, mà bản thân Phối sủng tóc bạc kia cũng có vấn đề, ngươi không tùy tiện mở nó ra là đúng.

Âu Dương Lam trầm ngâm đang muốn nói cái gì, đột nhiên nghe bên ngoài có tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

- Phu nhân, khối Ma phương lại mở ra.

Thanh âm A Sinh từ bên ngoài truyền đến.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.