Chu Văn còn có khả năng dựa vào may mắn né tránh tự vệ, linh dương lại phải dựa vào năng lực bản thân chọi cứng với kiếm trận, lúc này Chu Văn mới phát hiện, con hàng linh dương này thật lợi hại!
Mặc dù linh dương thoát khỏi kiếm trận, tuy nhiên lại mạnh mẽ gánh vác từng vòng từng vòng kiếm trận công kích, dùng đủ loại thủ đoạn, lúc thì phun ra lôi điện, một hồi lại ngự phong khống hỏa, cũng không biết nó rốt cuộc am hiểu loại thuộc tính gì, hầu hết các loại năng lực, nó đều có thể nhẹ nhõm khống chế.
- Tuy linh dương đã rất trâu bò, nhưng ở trong kiếm trận, cũng chỉ miễn cưỡng tự vệ mà thôi, thoạt nhìn còn có chút chật vật.
- Tinh Quân, tốt xấu gì năm đó chúng ta từng đồng cam cộng khổ, là chiến hữu từng đánh qua Boss, ngươi không cần thiết ác như vậy? Ngươi muốn tức giận, cùng lắm thì hung hăng đánh tiểu tử kia một chầu hả giận, tội gì làm khó xử lão bằng hữu ta? Nếu ngươi cảm thấy chưa hết giận, vậy ta giúp ngươi đánh hắn.
Linh dương cố gắng thuyết phục nói.
Ai biết Tử Vi Tinh Quân lại hoàn toàn không để ý, hừ lạnh nói:
- Cùng nhau đồng cam cộng khổ, lời này uổng cho ngươi cũng có mặt nói ra miệng. Năm đó thời điểm chúng ta bị nhốt trong Thủy Tinh cung, chúng ta đều chịu sắp dầu hết đèn tắt, ngươi lại âm thầm ăn ngon uống sướng, còn sợ bị chúng ta phát hiện, còn giả vờ sống bằng chết, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game-than-sung-ta-muon-an-tinh/3203819/chuong-1334.html