- Ta muốn ăn cái này. . . Cái này. . . Còn có cái này. . .
Thời điểm đi ngang quan một tòa thành thị, đã cách kinh đô rất xa, Chu Văn để mọi người ra ngoài nghỉ ngơi một chút, thuận tiện mang Nha Nhi đi mua một ít đồ ăn vặt.
Bởi gần đây xuất hiện quá nhiều chuyện, cơ hồ không có thời gian chơi với Nha Nhi, vốn tưởng rằng lần này đi kinh đô, hẳn tương đối thoải mái, có thể mang theo Nha Nhi đi dạo, giải sầu một chút, nhưng ai biết lại phát sinh chuyện không mong muốn kia.
Sau khi bọn hắn độn thổ đi ra, nguyên bản Điềm Điềm chuẩn bị ra tay với Chu Văn, tuy nhiên thấy Chu Văn bị Nha Nhi lôi đi mua đủ loại kẹo.
Điềm Điềm nhìn Nha Nhi ăn kẹo đường, lại ăn kem ly, không khỏi ngẩn ra.
- Cái kia. . . Thoạt nhìn rất ngon…
Điềm Điềm thấy Nha Nhi không ngừng nếm thử các món ăn ngon, thoạt nhìn mỗi loại đều vô cùng ngon, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Chu Văn đi sau lưng Nha Nhi, mang theo bao lớn bao nhỏ, đều là đồ ăn vặt cho Nha Nhi.
- Xem ra kẻ xấu đến đâu, vẫn còn có thời điểm tốt bụng.
Điềm Điềm thấy Nha Nhi vô luận muốn cái gì, Chu Văn đều không chút do dự mua cho nàng, trong lòng âm thầm nghĩ:
- Nếu hắn chết ngay bây giờ, tiểu cô nương kia sẽ rất đau lòng, vẫn chờ hắn mua đồ xong, sau đó kết liễu tội ác cả đời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game-than-sung-ta-muon-an-tinh/3203811/chuong-1338.html