Chương trước
Chương sau




Thân thể Băng Nữ bị lực lượng quỷ dị Xà quái nhân giam cầm, lại không cách nào thuấn di rời đi, trong lòng kinh hãi, trên thân thể truyền tới đau đớn thống khổ, tựa như cơ bắp và xương cốt muốn bị Xà quái nhân mãnh mẽ xé mở.

- Chỉ có thể liều mạng.

Chu Văn khẽ cắn răng, phải lấy tay về đồng thời, cầm Già Thiên Linh giữ trong tay phải, sau đó sử dụng Hắc Ám Hữu Thủ lần nữa.

- A!

Xà quái nhân ôm đầu kêu to, Chu Văn đem Già Thiên Linh bỏ vào trong đầu hắn.

Vốn chỉ thuận tay làm thôi, cũng không nghĩ cử động lần này có tác dụng lớn lao gì, ban đầu hắn dự định từ bỏ Già Thiên Linh, như vậy Băng Nữ và Xà quái nhân hẳn rất khó truy tung được hắn, vì mạng sống, chỉ có thể từ bỏ Già Thiên Linh.

Nhưng ai biết bỏ Linh Đang vào trong đầu Xà quái nhân về sau, khiến Xà quái nhân ôm đầu kêu thảm, trong lúc nhất thời lại quên mất ý định muốn xé nát Chu Văn.

Đột nhiên băng quang lóe lên, Chu Văn đang muốn trốn tránh, lại phát hiện đạo băng quang kia không phải đánh về phía hắn.

Đạo băng quang này cực kỳ kinh khủng, so với băng quang Chu Văn nhìn thấy lần trước, một trời một vực.

Băng quang trực tiếp chiếu trên thân Xà quái nhân không chút phòng bị nào, đem thân thể Xà quái nhân đông lạnh thành khối băng.

- Lỡ tay đánh nhầm sao?


Chu Văn nhìn thoáng qua biểu lộ hoảng sợ thống khổ của Xà quái nhân, thấy hắn đã hoàn toàn vô phương động đậy, bị triệt để đông cứng.

- Đây không phải lỡ tay, căn bản cố ý.

Chu Văn nhìn về phía Băng Nữ.

Băng Nữ lại không tiếp tục xuống tay với Chu Văn, lạnh lùng nhìn về phía hắn nói:

- Hồ đan trên người ngươi, có phải thuộc về Cửu Vĩ Yêu Hồ?

Trong lòng Chu Văn lập tức vui vẻ:

- Đúng vậy, ngươi biết nàng?

- Nếu không phải ta nhận ra nàng, ta làm thế nào đem ngươi mang về thành bảo của ta.

Băng Nữ lạnh nhạt nói.

Trước Chu Văn cũng có chút hoài nghi, Băng Nữ vì sao lại đem hắn mang vào băng bảo.

Nếu muốn nuôi sủng vật, nơi này không thiếu Dị thứ nguyên sinh vật đáng yêu, nàng thấy qua Dị thứ nguyên sinh vật nhiều vô kể, căn bản không nhất thiết nuôi một đầu Tuyết Miêu.

- Ngươi dẫn ta tiến vào băng bảo, không phải muốn đối phó hắn?

Chu Văn đột nhiên phản ứng lại, nhìn thoáng qua Xà quái nhân bị đóng thành khối băng.

- Chuyện này còn phải cảm tạ ngươi, nếu không phải ngươi hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của hắn, ta cũng khó thuận lợi đắc thủ như vậy.

Giọng nói của Băng Nữ rất quái dị, giống như nói sự tình không liên quan đến mình, nhưng nàng lại muốn đối phó Xà quái nhân, hơn nữa còn cố ý lợi dụng Chu Văn.

- Đã như vậy, ta cũng tính giúp ngươi một chuyện, mọi người đều là bằng hữu Cửu Vĩ Yêu Hồ, chuyện ngày hôm nay, coi như chưa từng xảy ra.

Chu Văn nói.

- Cửu Vĩ Yêu Hồ sai ngươi đi trộm Già Thiên Linh sao?

Băng Nữ không để ý tới hắn, trực tiếp hỏi.

Chu Văn trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào, nếu như Băng Nữ là kẻ địch của Cửu Vĩ Yêu Hồ, hắn nói khó thoát khỏi cái chết.

Vạn nhất Cửu Vĩ Yêu Hồ là bằng hữu của Băng Nữ, nếu hắn nói không đúng, chỉ sợ bỏ lỡ một cơ hội sống sót thật tốt.

Suy tư trong nháy mắt, Chu Văn quyết định cược một lần, lập tức trả lời:

- Đúng vậy.


- Nàng sai ngươi trộm Già Thiên Linh làm gì?

Băng Nữ lại hỏi.

Thấy nàng không biểu lộ tức giận, Chu Văn biết mình có vẻ cược đúng, nói:

- Ta đây cũng không biết, ta chẳng qua chịu nàng nhờ vả, tới nơi này trộm Linh Đang, còn việc nữa chính là, nhờ ta có thể gặp được Đế Tân, giúp nàng chuyển lời.

- Lời gì?

Băng Nữ nhíu mày hỏi.

- Ngươi không phải Đế Tân, ta nói cho ngươi biết, hình như không tốt lắm.

Chu Văn trầm ngâm nói.

- Ngươi có thể không nói.

Thanh âm Băng Nữ lạnh lùng nói.

- Được rồi, nàng nói hai chữ Chớ niệm.

Chu Văn cảm thấy có thể không động võ, vẫn không nên động võ thì tốt hơn.

- Hừ, nếu nàng thật sự hiểu hai chữ Chớ niệm, thì không sai ngươi tới trộm Già Thiên Linh.

Băng Nữ bĩu môi một cái nói, sau đó chỉ thấy nàng phát ra băng quang, băng quang rơi trên thân Xà quái nhân, dĩ nhiên khiến thân thể Xà quái nhân phân giải, cuối cùng vỡ vụn khiến Chu Văn tê cả da đầu.

Đây chính là sinh vật Khủng Cụ cấp, lại đơn giản bị giết như vậy.

Bên trong vụn băng xuất hiện một khỏa Nguyên Khí kỹ kết tinh và Già Thiên Linh, đáng tiếc đồ vật không phải của Chu Văn, Băng Nữ khẽ vẫy tay, viên kết tinh và Già Thiên Linh đã rơi vào trong tay nàng.

- Đế Tân là kẻ mang trọng tội, địa phương cầm tù hắn là khu vực cực kỳ nguy hiểm trong Dị thứ nguyên, dùng thực ngươi còn chưa đủ tiến vào nơi đó.

- Nơi này không phải Dị thứ nguyên sao?

Chu Văn hơi nghi hoặc một chút hỏi thăm.

- Nơi này chỉ có thể coi là khu vực giảm xóc của Địa Cầu và Dị thứ nguyên, vẫn chưa tính là Dị thứ nguyên chân chính, nếu ngươi thật sự đến Dị thứ nguyên thế giới, không đạt Khủng Cụ cấp, rất khó sống sót.

Băng Nữ nói:

- Nếu ngươi không sợ chết, ta có thể chỉ đường cho ngươi, dẫn ngươi tiến vào Dị thứ nguyên gặp mặt Đế Tân, có thể sống sót trong Dị thứ nguyên hay không, xem vận mệnh của ngươi.


- Nguy hiểm như vậy, vậy ta tốt nhất không nên đi.

Chu Văn nói.

- Ngươi thân phụ nhờ vả, lại có thể bỏ dở nửa chừng.

Băng Nữ dừng một chút nói:

- Ngươi mang theo Già Thiên Linh, có lẽ còn cơ hội sống sót tới chỗ Đế Tân bị cầm tù.

Chu Văn không ngờ Băng Nữ lại nói như vậy, không khỏi mừng rỡ, nhưng một giây sau, trong lòng Chu Văn xuất hiện nỗi sợ không tên, cảm giác có chút không đúng.

Thời điểm Băng Nữ phất tay ném Già Thiên Linh kia về phía hắn, đột nhiên đánh ra băng quang, đạo băng quang này vừa nhanh vừa độc, không thua kém đạo băng quanh giết chết Xà quái nhân vừa rồi.

- Cổ nhân dạy độc nhất là lòng dạ đàn bà quả nhiên không sai.

Chu Văn tốc độ cao thuấn di mà đi, liên tục thuấn di cưỡng ép thoát khỏi Băng Nữ truy kích.

Xông vào trong biển rộng, Chu Văn lần nữa sử dụng Truyền Thừa Chi Nhãn biến thành một loại Dị thứ nguyên sinh vật, lần này mặc dù Băng Nữ bay qua phụ cận, nhưng không phát hiện ra hắn.

- Ngươi trốn không thoát đi, nơi này không thuộc về Địa Cầu, cũng không thuộc về Dị thứ nguyên, lên trời không đường, xuống đất không cửa, ngươi bây giờ ra, còn có thể chết nhẹ nhàng thống khoái.

Băng Nữ tựa hồ nhận định Chu Văn còn ở phụ cận, lơ lửng giữa không trung nói ra.

Chu Văn tự nhiên không thể trả lời nàng, trả lời nàng, chẳng khác nào bại lộ vị trí của mình, sinh vật vô tình như Băng Nữ, chắc chắn không buông tha hắn.

Không có Già Thiên Linh trên người, Băng Nữ cũng không cách nào phân biệt Chu Văn với Dị thứ nguyên sinh vật khác, Chu Văn đi theo bầy Dị thứ nguyên sinh vật, dần dần thoát khỏi vùng này.

Thế nhưng chút Dị thứ nguyên sinh vật này có ý thức lãnh địa, chúng nó sẽ không đi quá xa, Chu Văn đành phải lại biến hóa thành Dị thứ nguyên sinh vật khác, trên đường đi càng xa, chỉ muốn thoát khỏi Băng Nữ.

Chu Văn biến thành một đầu tiểu ngư đang bơi, đột nhiên phía trước xuất hiện lam quang, như một khỏa bào thạch tỏa lam quang, Chu Văn nhìn kỹ, nó chính là Lam ngao kia, trong bất tri bất giác, hắn lại trở lại phụ cận con suốt kia.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.