Chương trước
Chương sau




Ngọc Thạch Tỳ Bà kết tinh: cấp độ Thần thoại.

Mấy chữ vô cùng đơn giản, khiến tâm linh Chu Văn rung động, kém chút la lên.

Có điều, Chu Văn muốn thu nó vào trong điện thoại thần bí, trong điện thoại xuất hiện một cái nhắc nhở.

-Cần thể phách 41 điểm, Không gian thuộc tính 21 điểm, Mệnh cách Không gian hệ, Mệnh hồn Không gian hệ, thuộc tính không đạt tiêu chuẩn, vô phương hấp thu.

-Không chỉ có yêu cầu thuộc tính đặc biệt, còn yêu cầu cả Mệnh cách và Mệnh hồn, ta căn bản không gặp qua Không gian kết tinh, yêu cầu thể phách 41 điểm, như vậy cơ bản Sử thi cường giả không thể luyện thành Thần thoại Nguyên Khí kỹ, bởi thuộc tính thể phách bình thường cao nhất là 40 điểm thôi.

Sau khi xem, Chu Văn không khỏi buồn bực.

Yêu cầu Mệnh cách và Mệnh hồn, Mệnh cách Đại Ma Thần và Mệnh hồn Thất Lạc Quốc Độ có khả năng thỏa mãn, chẳng qua yêu cầu thuộc tính quá khắt khe, có điều chung quy vẫn có cơ hội hấp thu, không như người bình thường, không hề có cơ hội hấp thu.

Thứ này tự nhiên Chu Văn không dại bán đi, nếu có thể dùng, đương nhiên hắn sẽ để lại cho mình dùng, chờ lấy khi đủ thuộc tính, có thể hấp thu Thần thoại Nguyên Khí kỹ này, một Sử thi cường giả có thể sử dụng Thần thoại Nguyên Khí kỹ, ngẫm lại có chút ngầu lòi.

Đem Thứ nguyên kết tinh vứt vào trong không gian hỗn độn, Chu Văn nhìn Cốt sáo trong tay, Tiểu hoa kia tùy tiện xuất ra một khối Thần thoại Thứ nguyên kết tinh, chắc hẳn Cốt sáo không phải dạng thường, nàng nói Cốt sáo chỉ có thể sử dụng một lần, Chu Văn không muốn tùy tiện sử dụng, sử dụng điện thoại thần bí nhưng không phát hiện được gì.

Đem Cốt sáo bỏ vào không gian hỗn độn, Chu Văn nghĩ đến chuyện, trong hỗn độn châu có Nguyên Khí quyết Hỗn Độn Đệ Nhất Trật Tự, Chu Văn đã nhập môn, nhưng không thể tiếp tục tu luyện, có điều Nguyên Khí quyết này tám chín phần liên quan đến Không gian hệ, có chút giống Ma Thần Kỷ.


Chu Văn luyện quá nhiều Nguyên Khí quyết, bây giờ không có tinh lực nghiên cứu Hỗn Độn Đệ Nhất Trật Tự, có điều ngẫm lại, Thần thoại Nguyên Khí kỹ kia có yêu cầu Mệnh cách và Mệnh hồn Không gian hệ, nói không chừng sau này có thể dùng đến.

Đương nhiên, Chu Văn chỉ ngẫm vậy, hiện tại hắn muốn đem những Nguyên Khí quyết ngưng tụ Mệnh hồn, sau đó tấn thăng lên Hoàn Mỹ Thể.

Đến lúc đó nếu không đột phá lên Thần thoại, có đầy đủ thời gian, nghiên cứu lại cũng không muộn.

Mặc dù cầm Cốt sáo của Tiểu hoa, có điều Chu Văn cũng không định sử dụng, Tiểu hoa nói Cốt sáo giúp hắn khắc địch, nhưng tình huống thực tế thế nào, Chu Văn không thể xác định, vạn nhất thứ đồ chơi này mở ra phong cấm của Kỳ sơn, vậy hắn tạo đại họa sao.

Chưa tới trụ sở, đến chỗ có tín hiệu, điện thoại Chu Văn vang lên, nhìn một chút phát hiện Vương Lộc gửi tin tới.

Tin đã gửi được một thời gian, nhưng Chu Văn một mực tại địa phương không có tín hiệu, cho nên không nhận được thông báo.

-Có cần giúp một tay không?

Vương Lộc gửi một tin nhắn tới.

-Ta có thể ứng phó, chờ giải quyết xong chuyện sẽ trở về.

Chu Văn phản hồi.

-Ta chờ ngươi, bữa sáng ngươi thiếu ta, nhất định phải đền bù.

Rất nhanh Vương Lộc nhắn lại.

-Bù như thế nào?

-Bữa sáng không đủ, cơm trưa bù.

-Được.

Chu Văn hàn huyên với Vương Lộc mấy câu, phát hiện Đế Đại nhân nhắn tin tới, xem ra điện thoại đã được sạc.

Chu Văn thấy có chút cổ quái, thầm nghĩ:

-Nó chỉ là một đóa hoa, tại sao có thế sử dụng mấy món đồ như máy phát điện kia?

Mở tin nhắn Đế Đại nhân gửi tới, tin nhắn hiển thị một icon mặt cười.


-Tiểu hoa này học nhanh thật, đã biết sử dụng biểu tượng.

Chu Văn chưa phản hồi lại nàng, sợ nàng và mình trò chuyện mãi không xong, đến lúc đó không có thời gian đi làm chuyện khác.

Thấy Chu Văn chưa nhắn lại, Đế Đại nhân lại nhắn một chuỗi biểu tượng, phát động biểu lộ oanh tạc.

Đương nhiên Chu Văn không để ý đến nàng, cuối cùng Đế Đại nhân phát một câu:

-Ta dùng biểu lộ không đúng sao? Tại sao không trả lời ta?

-Bình thường, ngươi nhàn rỗi mới nhắn biểu tượng, ngươi nhắn biểu tượng như vậy, ta còn tưởng ngươi không có việc gì làm.

Chu Văn nói.

Thời điểm Chu Văn học cấp hai, có một bạn nữ kết bạn với Chu Văn, thỉnh thoảng nhắn tin biểu tượng cho Chu Văn, Chu Văn chưa từng trả lời lại, bởi không biết nó có ý nghĩa gì, không biết trả lời ra sao.

-Há, thì ra là vậy.

Đế Đại nhân bừng tỉnh đại ngộ.

-Hiện tại ngươi có máy phát điện, không lo điện thoại hết pin nữa, có thể lên mạng xem truyền hình trên mạng, nó rất thú vị đấy.

Chu Văn vội vàng giới thiệu mấy bộ phim hay ho cho nàng.

Chu Văn nghĩ thầm, nếu như nàng xem những phim truyền hình kia, chịu ảnh hưởng bởi hành động và tâm lý nhân vật trong phim truyền hình, biến thành một người tốt, ít nhất không còn ý nghĩ giết chóc nhân loại, như vậy ta coi như làm một việc công đức vô lượng.

-Tốt, để Bản Đế Quân xem một chút, nhớ nạp tiền điện thoại cho Bản Đế, nếu như ta đang xem mà bị cắt mạng, ngươi chết chắc.

Đế Đại nhân nhắn tin.

-Ngay cả nạp tiền điện thoại cũng biết!

Chu Văn bất đắc dĩ.

Cũng may hắn vừa cầm chỗ tốt, cho nên không quan tâm chút tiền điện thoại kia lắm, mà trong điện thoại hắn còn không ít tiền, chỉ cần nàng không điên cuống gọi điện, hẳn một năm không phải nạp tiền.

Không biết Đế Đại nhân có xem phim hay không, không tiếp tục nhắn tin nữa, để Chu Văn thở dài một hơi, nhanh chóng trở lại trụ sở.

Ban đêm Lữ Tố tìm đến Chu Văn, kết quả phát hiện Chu Văn lại chưa về, nhưng lúc muốn quay trở về, lại phát hiện Chu Văn vừa kịp trở về, đang hướng về bên này đi.


-Chu Văn.

Lữ Tố gọi Chu Văn một tiếng.

-Bác sĩ Lữ Tố, ngươi cũng ở chỗ này sao?

Chu Văn đi qua nói.

-Ta không ở đây, ta tới đây tìm ngươi.

Lữ Tố nói.

-Tìm ta? Có chuyện gì không?

Chu Văn hơi nghi hoặc một chút nhìn Lữ Tố hỏi.

-Tại sao ngươi không đi báo danh đội cứu thương?

Lữ Tố hỏi.

Chu Văn suy nghĩ một chút nói:

-Thực không dám giấu giếm, ta kỳ thật không phải bác sĩ tập sự, giấy chứng nhận này, chỉ để thuận tiện lưu lại trụ sở thôi.

-Cái này không quan trọng, ngươi đã có thân phận bác sĩ tập sự, cũng cần phải làm một chuyện mà bác sĩ nên làm đúng không? Ta luôn nghiên cứu mẩn đỏ bệnh sởi, hi vọng có thể giải quyết loại bệnh này, nhưng không có tiến triển gì mới, ngươi có thể nói, ngươi dùng thuốc gì được không? Nếu ngươi có bí mật, không cần nói thành phần cụ thể cho ta, ta chỉ muốn biết, sau khi sử dụng thuốc của ngươi, có thể hình thành kháng thể không? Có tác dụng phụ không? Nếu như thuốc có thể hình thành kháng thể lại không có tác dụng phụ, ta hi vọng ngươi có thể bán cho ta một chút, ta sẽ chuyển khoản mua nó, nếu các binh sĩ có thể sử dụng loại thuốc này, có thể giảm bớt nhiều thương vong, trợ lực cực lớn cho quân đội. Nếu không hình thành kháng thể, ta cũng hi vọng có thể mua một chút dự bị.

Lữ Tố nói như bắn liên thanh.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.