Chương trước
Chương sau
Chu Văn tự nhiên không có ý kiến, Ma Hóa tướng có chữ vô cùng cường đại, có thể nói là tồn tại đỉnh cấp trong Truyền kỳ, bản thân hắn chỉ nắm chắc giết được Ma Hóa tướng có chữ đao, còn các Ma Hóa tướng khác thì hắn có tới cũng chỉ là tới chịu chết, cho nên không cần thiết đi mạo hiểm.

Hai người đang chuẩn bị xoay người rời đi, xa xa đã thấy một Ma Hóa tướng cưỡi huyết mã cầm thương lao tới, mấy nữ sinh quá gần đã sắp bị nó đuổi kịp.

- Tỷ!

Lý Huyền nhìn kỹ, sắc mặt lập tức đại biến, triệu hồi Ngọc Tình Bạch Hổ trực tiếp lội ngược dòng.

Chu Văn nhìn thấy trong số học viên sắp bị Ma Hóa tướng đuổi kịp có Lý Vị Ương, có điều hắn cũng không lập tức tiến lên, khoảng cách quá xa, hắn còn không rõ trên đầu Ma Hóa tướng này có chữ gì.

Nếu là chữ Đao, như vậy hắn có thể giúp Lý Huyền cứu Lý Vị Ương, thuận tiện còn có thể chém giết Ma Hóa tướng, nói không chừng còn có thể thu được đồ tốt.

Thế nhưng nếu gặp Ma Hóa tướng có chữ Bố, coi như hắn có xông lên, vậy cũng chỉ thêm một người chịu chết mà thôi, hoàn toàn không có ý nghĩa.

Lý Huyền có Truyền kỳ Huyền Giáp sĩ cùng Ngọc Tình Bạch Hổ, coi như không thể chống lại Ma Hóa tướng, thế nhưng hy sinh hai con Truyền kỳ Phối sủng, yểm hộ Lý Vị Ương chạy thoát cũng không thành vấn đề.

- Lý Huyền không phải là bạn ngươi sao? Sao ngươi không đi giúp hắn?

Chu Văn đang quan sát xem chữ trên đầu Ma Hóa tướng là gì, đột nhiên nghe được một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai.

Quay đầu nhìn lại, đã thấy An Tĩnh bình tĩnh đứng bên cạnh, không biết tới từ lúc nào.

Ngữ khí của An Tĩnh rõ là mang theo vài phần chế giễu, Chu Văn nhìn nàng một cái liền mặc kệ, quay đầu quan sát mũ giáp của Ma Hóa tướng, muốn nhanh nhanh biết trên đó khắc chữ gì.

Dù Chu Văn có hảo cảm không tệ tới Âu Dương Lam, thế nhưng không có nghĩa là hắn có hảo cảm với cả An gia, ít nhất cảm quan của hắn với An Tĩnh cùng an Thiên Tá đều vô cùng không tốt, cũng không muốn có quá nhiều tiếp xúc với đối phương.

Chu Văn cũng không vì ác cảm với huynh muội An Tĩnh mà ác cảm với Âu Dương Lam, nhưng cũng sẽ không vì Âu Dương Lam mà yêu quý cả huynh muội An Tĩnh.

An Tĩnh không nói gì nữa, nàng cũng biết muốn để một Phàm thai như Chu Văn lên chống lại Ma Hóa tướng có khắc chữ là điều không thực tế, xông lên không phải anh dũng, mà là ngu ngốc chịu chết.

Có điều không biết vì sao, An Tĩnh thấy Chu Văn không thuận mắt, coi như hắn có làm đúng, cũng không nhịn được mà lên nói kháy vài câu.

Ngoài miệng dù nói như vậy, có điều tầm mắt An Tĩnh vẫn nhìn chằm chằm vào Ma Hóa tướng, chuẩn bị triệu hồi Phối sủng của bản thân ra chiến đấu.

Thứ nhất An Tĩnh không muốn thấy bạn học của mình bị Ma Hóa tướng giết chết, thứ hai cũng vì tỷ lệ xuất hiện của Ma Hóa tướng có chữ quá thấp, nếu xuất hiện, liền lập tức trở thành mục tiêu tranh đoạt của đỉnh cấp học viên trong trường.

Bất kể là Phối sủng hay là Nguyên Khí kỹ của Ma Hóa tướng có chữ, đều là đồ tốt hiếm thấy, hơn nữa còn vô cùng thực dụng.

Phối sủng đương nhiên không cần nói, đỉnh cấp Truyền kỳ Phối sủng, năng lực trác tuyệt, thậm chí cùng cấp Sử thi cũng có thể đưa đến tác dụng nhất định, thực sự là Truyền kỳ Phối sủng cực phẩm hiếm thấy.

Nguyên Khí kỹ của Ma Hóa tướng khắc chữ cũng vô cùng thực dụng, Ma Hóa tướng chữ Bố có Hấp Tinh chưởng, Ma Hóa tướng chữ Đao có Phá Tinh đao, Ma Hóa tướng chữ Quyền có Tinh Thần quyền, đều là đỉnh cấp Truyền kỳ Nguyên Khí kỹ.

Hấp Tinh chưởng có thể cách không hút vật, Phá Tinh đao có đao khí nhanh như chớp, Tinh Thần quyền có lực bộc phát không gì sánh nổi, đều là Nguyên Khí kỹ mà Truyền kỳ cường giả tha thiết mơ ước.

Đáng tiếc số lượng Ma Hóa tướng có khắc chữ quá ít, tỷ lệ rơi ra trứng Phối sủng cùng Nguyên Khí kỹ lại quá thấp, từ khi phát hiện Hổ Lao quan tới nay, người thu được Nguyên Khí kỹ hoặc Phối sủng của Ma Hóa tướng cũng không nhiều.

Trong Tịch Dương học viện, người có Phối sủng Ma Hóa tướng khắc chữ, hoặc Nguyên Khí kỹ của Ma Hóa tướng khắc chữ, sẽ được người khác cực kỳ hâm một.

An Tĩnh muốn Phối sủng hay Nguyên Khí kỹ đều rất đơn giản, thế nhưng muốn có Phối sủng Ma Hóa tướng khắc chữ, lại cũng không dễ dàng như vậy, bởi nó thực sự quá ít, muốn mua cũng chưa chắc mua được.

Huống chi tự mình đánh ra được Phối sủng, cảm giác thành công sẽ hơn xa khi dùng tiền để mua.

Chính khi An Tĩnh chuẩn bị xuất thủ, đã thấy Chu Văn bên cạnh lao ra như tên bắn, mục tiêu trực chỉ Ma Hóa tướng.

An Tĩnh hơi ngẩn ra, lập tức bám sát theo.

Mặc dù nàng nhìn Chu Văn không thuận mắt, thế nhưng cũng không muốn nhìn thấy Chu Văn chết ở đây.

An Tĩnh vốn cho là bản thân có thể đuổi kịp Chu Văn, dù sao nàng cũng đã đạt tới Truyền kỳ, mà Chu Văn mới chỉ là Phàm thai.

Thế nhưng đuổi mấy bước, lại thấy sau lưng Chu Văn xuất hiện bốn cánh bạc mờ mờ, tốc độ lập tức bạo tăng, không chút kém Truyền kỳ, thậm chí còn càng nhanh hơn, khiến An Tĩnh không thể đuổi kịp.

- Phối sủng Truyền kỳ?

An Tĩnh thầm nghi hoặc, Chu Văn chỉ là Phàm thai, trừ phi Chu Văn đã luyện một môn Nguyên Khí quyết tương tự Tiên Thiên Bất Bại thần công, bằng không tuyệt không làm được.

Hơn nữa Phối sủng của Chu Văn, An Tĩnh lại chưa từng gặp qua, đối với người sinh ra ở đại gia đại tộc như nàng, chuyện này thực sự khiến người kinh ngạc.

- Coi như có đỉnh cấp Truyền kỳ Phối sủng, muốn chống lại Ma Hóa tướng khắc chữ cũng không có khả năng a.

An Tĩnh biết sự lợi hại của Ma Hóa tướng khắc chữ, cũng không dừng bước, tiếp tục đuổi theo.

Chẳng qua lần này nàng đã không tính tới chuyện vượt Chu Văn nữa, nàng cũng muốn xem thực lực hiện tại của Chu Văn đã đạt tới mức nào, chờ Chu Văn gặp nạn, lúc đó lại ra tay cũng không muộn.

Chu Văn lại không nghĩ nhiều như thế, hắn thấy rõ chữ Đao trên đầu Ma Hóa tướng, lập tức xông ra ngoài.

Đã có năng lực hỗ trợ, vậy không có lý nào khoanh tay đứng nhìn, huống chi tỷ lệ xuất hiện của Ma Hóa tướng có chữ trong game cũng không cao, Chu Văn vốn cũng muốn kiếm được một đầu Ma Hóa tướng có chữ đao, giờ gặp được trong hiện thực cũng là chuyện tốt.

Lý Huyền làm đúng như suy nghĩ của Chu Văn, trực tiếp triệu hoán hai con Truyền kỳ Phối sủng của bản thân, để chúng nó chặn đường Ma Hóa tướng, yểm hộ Lý Vị Ương cùng đám nữ sinh rút lui.

Huyền Giáp sĩ vọt tới trước mặt Ma Hóa tướng, ỷ một thân trọng giáp đâm thẳng tới.

Bành!

Quái thương trong tay Ma Hóa tướng quét ngang, đập ra một trọng kích, mạnh mẽ nện mũ giáp của Huyền Giáp sĩ lún thẳng vào trong ngực, nửa người Huyền Giáp sĩ đóng xuống như đóng cọc gỗ.

Một bên khác, Ngọc Tình Bạch Hổ lăng không vọt lên, vuốt mang theo hàn quang chém thẳng về cổ Ma Hóa tướng, thế nhưng nó còn chưa nhào tới trước Ma Hóa tướng, đã thấy tay trái Ma Hóa tướng hóa đao chém ra một đạo đao khí mờ nhạt, trực tiếp chém Ngọc Tình Bạch Hổ thành hai nửa.

Lý Huyền đau lòng không thôi, mặc dù Truyền kỳ Phối sủng với hắn cũng không tính là cái gì quý giá, thế nhưng Ngọc Tình Bạch Hổ lại là Truyền kỳ Phối sủng tương đối hiếm thấy, muốn tìm được con thứ hai cũng không dễ dàng.

- --------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.