111. Các quan khác trong triều không ý kiến, cha tôi lại càng không thể ý kiến. “Di chiếu” nói, chính ông bẩm với tiên hoàng rằng tôi là con gái, như vậy bất kể có chuyện đó hay không, ông cũng vẫn phải gánh tội. Đừng nói là kêu oan cho bản thân, đến chuyện thằng con thứ nhà mình là dzai không phải gái, ông cũng không dám nói ra, bởi nói ra coi như thừa nhận lừa dối tiên hoàng. Tội danh này, nhẹ thì chém đầu một mình ông, nặng thì chém đầu cả họ. Cho nên, cha tôi bây giờ phải sửa tộc phả, đem “con gái lớn” là tôi kick khỏi gia phả nhà họ Liễu.
112. Hừm. Trọng nam khinh nữ đek chịu được.
113. Nhưng phải nói, Sở Duệ Uyên không hổ là kẻ không những ngồi vững cái ghế CEO lại còn trùng sinh, tâm địa đã đen tối, thủ đoạn lại còn ngoan độc. Vừa đăng cơ đã có thể bắt Lễ bộ thượng thư và lão đại của Hàn lâm viện ngụy tạo di chiếu cùng mình, đảm bảo hắn đã ngấm ngầm xây dựng thế lực riêng từ lâu rồi, so với tình hình giật gấu vá vai hồi mới lên ngôi ở kiếp đầu tiên đúng là một trời một vực.
114. Cha tôi sửa xong tộc phả, lại rơi thêm mấy hàng nước mắt, rồi bắt đầu an ủi tôi. Ông nói hôm nay sau khi tan chầu, Sở Duệ Uyên chủ động gọi ông vào thượng thư phòng hội đàm 1-1. Chủ đề chính của cuộc hội đàm là CEO bản triều biết cha tôi vô tội, kì thực vài ngày trước khi tạ thế, tiên hoàng kiếm được một phương thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-la-phuong-nhan-khong/3224030/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.