*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
71. Cho nên tôi nghiêng người về phía trước, thơm một cái lên má CEO tương lai vừa đần vừa ngốc lại cực đáng yêu của bản triều, sau đó chân thành bày tỏ: “Kể cả ngươi lừa ta, ta cũng không để ý.” Dù sao tôi cũng lừa hắn đến hai kiếp rồi, cho dù kiếp này có bị lừa, tôi vẫn còn mắc nợ.
72. Huống chi, hắn cũng chẳng việc gì phải đi lừa tình cảm của tôi. Giống như trong mấy cái drama or tiểu thuyết gì đấy, nam chính vì báo thù or nguyên nhân gì đấy mà lừa cho nữ chính yêu mình, sau đó đá người ta… Anh có phải là đang sỉ nhục vương quyền của kẻ thống trị trong xã hội phong kiến không? Trong vòng 5 năm không chắc, nhưng cho thêm 10 năm nữa, CEO tương lai muốn chém cả nhà tôi, tuyệt đối không thành vấn đề… Chạy đến lừa tình cảm của tôi, hắn bị ngu chắc.
73. Thôi được rồi, nhìn vẻ mặt của hắn bây giờ, đích thực là có hơi ngu. Tuy gương mặt nhỏ nhắn cười lên rất đẹp, nhưng cứ cười ngoác miệng ra thế này, trông thực sự rất ngu.
74. Nhưng vẻ mặt tôi bây giờ có khi còn ngu hơn. Cùng hắn nhìn nhau cười, mà tôi lại còn không được đẹp như hắn.
75. Mà thôi, chả sao hết, chẳng phải thiên hạ vẫn nói người đang yêu đều bị ngu sao, hai chúng tôi đau khổ BE cũng hai kiếp rồi, lần đầu thực sự tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-la-phuong-nhan-khong/3224026/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.