21. Ờm, online. Ít nhất sóng còn tốt hơn tôi. Từ hôm đó trở đi, hai chúng tôi chơi cờ suốt một tháng trời, tôi lúc nào cũng thắng. Nhưng mỗi lần đều thắng đúng một quân, lại còn lần nào cũng được khen kì nghệ cao thâm, tôi cảm thấy nếu không phải hắn cho rằng tôi đần, thì hẳn là đang giễu cợt tôi.
22. Không hổ là kẻ từng làm CEO hai kiếp, tâm tư đế vương nói chung không thể đoán được đâu.
23. Nhưng sau khi làm bạn độc cho hắn nửa năm, tôi bỗng nhiên không thể xác định được hắn có thực sự trùng sinh hay không. Bởi vì, mẫu hậu của Sở Duệ Uyên, thái hậu tương lai của bản triều, đã bị khó sinh mà qua đời khi trở dạ em trai hắn.
24. Kiếp trước, Sở Duệ Uyên rõ ràng đã cứu được hoàng hậu, khi tôi chết, em trai hắn đã là hoàng thái đệ rồi. Sao kiếp này, hoàng hậu lại nói đi liền đi như vậy.
25. Tôi tỉ mỉ quan sát Sở Duệ Uyên 3 ngày, thấy vẻ đau buồn của hắn không phải là đóng kịch. Mấy ngày nay, sau khi thái phó giảng bài xong, hắn đều không giữ tôi lại chơi cùng, mà đi canh linh cữu cho mẫu hậu, còn chép kinh thư cầu phúc cho một thây hai mạng. Hắn như vậy khiến tôi thấy mịt mờ, không thể đoán định hắn có trùng sinh hay không.
26. Nhưng bất luận thế nào, không còn vị boss cuối hoàng hậu nương nương kia, trong lòng tôi cũng được thả lỏng không ít. Ít nhất, ở kiếp trước nữa, tôi chơi ngu bị tình cổ phát tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-la-phuong-nhan-khong/3224021/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.