21. Tôi không thể để hắn hại anh tôi, hại chính hắn, tôi phải bẻ thẳng hắn.
22. Cơ mà chính tôi còn là cong, làm sao bẻ thẳng người ta. Cho nên 2 năm sau, khi tiên đế băng hà, thái tử sắp kế vị, còn anh tôi sắp lấy vợ, thì hắn vẫn còn thích anh tôi.
23. Chuyện tân đế yêu thầm anh tôi, ngoài chính hắn ra, thì chỉ còn mình tôi biết. Cho nên khi anh tôi ở giữa ngự thư phòng bẩm tấu hôn sự và xin nghỉ phép cưới vợ, thì chỉ mình tôi nghe ra khẩu khí âm trầm trong lời chuẩn tấu của hắn. Tôi nhìn anh tôi mặt hạnh phúc rạng ngời nở nụ cười ngốc nghếch, lại nhìn tân đế đem sóng ngầm cuồn cuộn ẩn dưới cái nhếch mép, trứng đau gần vỡ bụp đến nơi.
24. Làm bạn độc bên tân đế 7 năm, dưới cái vỏ mĩ nhân của người anh em kia ẩn giấu bao nhiêu cố chấp, tàn nhẫn, tôi có không hiểu đến chân tơ kẽ tóc thì cũng rõ như lòng bàn tay. Cho nên chả có gì bất ngờ, trong đêm động phòng của anh tôi, tôi đợi được tân đế trước cổng phủ thừa tướng. Với khoảng 10 cấm vệ đi cùng.
25. Đây rõ ràng không phải náo động phòng, mà chính là tình tiết cướp tân lang. Để hắn thực sự đắc thủ, thì không còn là chuyện ông anh con trưởng thừa tướng nhà tôi bị phá hủy hạnh phúc cả đời, mà không khéo chính vị hoàng đế chưa hết tuổi thiếu niên này cũng không thể giữ yên hoàng vị. Tôi nhìn khuôn mặt sau 7 năm càng thêm anh tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-la-phuong-nhan-khong/3223961/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.