Chương trước
Chương sau
“Nhưng hai vị có nghĩ nếu đồng cảnh giới, môn nhân của mình so với tứ phương các thế nào!” Đường Chấn nói lên điểm mấu chốt.

“Đương nhiên không chịu nổi một kích!” Cả hai đồng thanh đáp.

“Thôi được rồi! Ta cùng hai vị đặt cược ván này vậy!” Đường Chấn sau cùng cũng quyết tâm.

“Xích lão, Hoả lão! Hai vị hãy mời hai vị thái trưởng lão xuất quan cùng triệu tập môn nhân kháng địch!”

Sau đó, cả tam phương hội tụ lại bàn kế hoạch chiến đấu chống Thiên môn. Cũng giống như ban đầu, thống nhất kế hoạch biển người.

Đấu khí đại lục phương thức chiến đấu khá đơn điệu. Chủ yếu dùng đấu khí thúc giục đấu kĩ chiến đấu. Cơ bản là dùng nắm đấm mà thôi. Tại đây hầu như rất ít thấy nhân vật nào dùng binh khí. Nếu có, chắc chắn là kẻ xuyên việt. Dược Thiên cũng kết luận như thế.

...

Dược Thiên dẫn đầu 103 môn nhân đi đến Chích Hoả Sơn mạch. Trên người mỗi môn nhân đều mang linh giáp hộ thân trừ Dược Thiên hắn không mang gì cả. Bởi Dược Thiên thân thể mạnh mẽ vượt xa cảnh giới. Với 1 phần trăm bổn nguyên lực. Hắn đã có thân thể của đỉnh phong ngũ tinh đấu thánh rồi.

Dược Thiên chắc chắn rằng tam phương thế lực sẽ lấy Phần Viêm cốc làm đầu, sẽ tụ tập lại nơi đây cùng tiến cùng thoái.

“Tại hạ Thiên môn Môn chủ. Các vị muốn hàng hay muốn đánh!” Tay chắp sau lưng, Dược Thiên cùng đoàn người từ từ bay tới trước mặt tam phương thế lực.

Tuy nói là gửi thư khiêu chiến khá bí mật nhưng hầu như các phương thế lực đều có mặt đông đủ để theo dõi cuộc chiến này.

“Cái gì! Vị thiếu niên kia là môn chủ Thiên môn sao! Thật trẻ tuổi!”

“Không những trẻ tuổi mà lại tuấn tú nữa!”

“Sao ta không cảm nhận được tu vi của hắn nhỉ! Trông khí thế của hắn ít nhất là đấu tôn cảnh giới!”

“Quả thật yêu nghiệt. Nhìn hắn chưa đến 20 tuổi mà đã là đấu tôn cao thủ rồi!”

Đoàn người Thiên môn vừa đến thì khán giả bàn luận xôn xao. Dược Thiên cũng không để ý đến bọn “dân dã” này mà trực tiếp xông đến trận doanh của Tam Cốc.

“Thiên môn môn chủ! Tam cốc chúng ta có thù oán với các ngươi à?” Âm hoàng cốc chủ tiến lên hỏi.

“Không có!” Dược Thiên trả lời tỉnh bơ.

“Vậy tại sao các hạ lại muốn phát binh khiêu chiến tam cốc chúng ta?” Đường Chấn cùng Băng Hà cũng gật gì trước câu hỏi của Âm hoàng.

“Đơn giản ta cảm thấy Trung Châu thế lực quá nhiều thật khó đong đếm, ta muốn gom gọn lại thôi!” Dược Thiên bá đạo trả lời khiến cho bao người tại đây ngẩn ngơ.

“Ngươi nói thế lực nhiều, không nhớ nổi tên nên gom lại cho dễ nhớ! Ngươi nghĩ ngươi là ai?” Đường Chấn hừ lạnh nói.

“Nói vậy là các ngươi muốn chiến, không muốn hàng!”

“Đúng vậy! Theo kế hoạch, xông lên cho ta!” Đường Chấn gào thét và phát động tấn công.

Nhìn xa xa, thật giống như một bầy châu chấu đang bay. Đầy trời lít nha lít nhít người xông tới.

Hàng trăm hàng nghìn vũ kĩ liên tục phóng thích ra khắp các phía bao vây lấy đoàn người thiên môn.

“Chúng môn nhân, hãy tự tìm đối thủ đi. Mỗi người các ngươi hãy giết chết ít nhất 20 đồng cấp cho ta.” Dược Thiên treo giá cho môn nhân Thiên môn. Sau đó hắn thuấn di lên cao áp trận.

Quả thực hắn có thể dùng thần thông một hơi hút cạn năng lượng của bọn người nơi đây nhưng hệ thống sức chứa có hạn nên không thể không hạn chế hấp thu. Tuy nhiên hệ thống vẫn có thể hấp thu bổn nguyên khi đối thủ chết.

Bên cạnh đó, Dược Thiên cũng muốn rèn luyện môn nhân thêm kinh nghiệm chiến đấu, trui rèn vũ kỹ để càng thêm tinh nhuệ. Vả lại hắn còn 6 triệu năng lượng chưa kịp hấp thu. Nếu hấp thu hết hắn sẽ đột phá đấu thánh đỉnh phong. Khi đó chắc chắn sẽ vô địch dưới đấu đế.

Thấy Thiên môn môn chủ đột nhiên biến mất. Tam phương thế lực tuy kinh dị nhưng không kinh hãi, bởi chiến lược bọn hắn cũng không có xuất hiện nhân vật này. Do đó theo kế hoạch mà tiến hành.

Hai vị thái trưởng lão của Phần Viêm cốc cùng dây dưa Dược Vạn Quy. Tuy nhiên hắn không lúng túng, ngược lại khá hưng phấn. Trong hai năm qua, hắn cùng với nghịch thiên đan dược cùng trọng lực rèn luyện đã khiến thân thể và sức chiến đấu của hắn tăng vọt đến thất tinh đấu thánh đỉnh phong. Sức mạnh chí ít gấp đôi hai vị thái trưởng lão.

“Thiên hoả tam huyền biến!”

“Ngũ hành luân ly hoả quyết!”

“Hả ngũ luân ly hoả quyết! A! Không giống lắm! Ngươi là ai!”

Thái trưởng lão Hoả Sơn lão tổ kinh hãi thét lên. Bởi pháp quyết này là độc môn khống hoả của Dược tộc. Chẳng lẽ đây là Dược tộc cải trang.

Bởi linh giáp che kín toàn thân nên hắn không nhận ra Dược Vạn Quy là chuyện bình thường.

“Hừ, ta là ai không quan trọng! Quan trọng là các ngươi có sống sót sau trận này hay không!”

“Thuấn bộ!” “Đấu thiên chưởng!” Hô to như thế hai lần bỗng nghe hai tiếng ầm ầm vang dội. 20 tầng ám kình được Dược Vạn Quy nhanh chóng phóng thích.

Cảnh giới và sức mạnh nghiền ép đã khiến cho Hoả Sơn, Hoả Vũ hai vị thái trưởng lão bị hạ gục nhanh chóng. Cả hai nằm bất động trên mặt đất, có lẽ đã ngất xỉu.

Dược Vạn Quy hoàn toàn biết được cú đánh đó một đã gây gãy nát bấy xương ngực của Hoả Sơn, còn Hoả Vũ bị Dược Vạn Quy đánh nát cuột sống và tử vong tại chỗ.

Hầu như khắp chiến trường đều nghe Thiên môn nhân hét lên câu đó, sau đó, hầu như bóng dáng mỗi người đều mờ nhạt dần rồi biến mất. Thông qua linh hồn trao đổi, mỗi người đều chọn cho mình mấy chục tên đối thủ phù hợp. Kẻ địch mạnh hơn thì hai ba người hợp kích.

Nhân số cứ thế giảm dần. Lấy mạnh đánh yếu, lấy nhiều đánh ít.

Hai canh giờ trôi qua mau chóng, liên minh tam cốc cứ rơi như mít rụng đến khi không còn một mống.

“Ha ha, tốt lắm! Thu gom chiến trường, đem tất cả gom lại đây” Dược Thiên cười ha hả sau đó ra lệnh môn nhân tiến hành thanh lý tài sản quân địch.

Tại sao phải gom người lại. Đơn giản chính là bổn nguyên và năng lượng trên cơ thể bọn chúng rồi. Để đột phá đấu đế ít nhất cần mấy trăm triệu năng lượng điểm. Bao nhiêu đây chỉ nếu tinh luyện đầy đủ có thể so với một tên cửu tinh đấu thánh đỉnh cấp, năng lượng khoảng 10 triệu điểm, kết hợp với hơn 6 triệu điểm tích luỹ có lẽ đủ để hắn đạt bán đế. Do đó, ngoài thu thập tài nguyên thì năng lượng từ cướp đoạt cũng giúp hắn tiến giai một cách nhanh chóng.

Tích tích...

Đang vui mừng vì thu hoạch phong phú hắn bỗng nghe hệ thống phát thông báo: “năng lượng bổn nguyên thu thập đủ, hệ thống đang nâng cấp. 10 giây đếm ngược...”

“Ha ha, việc vui đi đôi!”

Gia gia, ngươi hãy dẫn 3 tiểu đội đi Băng hà cốc càn quét và hợp nhất. Kẻ không đầu hàng, trực tiếp giết chết!”

“Phụ thân, ngươi hãy mang người đi âm cốc!”

“Nếu có chuyện gì không giải quyết được, hãy nhanh chóng truyền tin, ta sẽ đến ngay!”

“Số còn lại, theo ta vào phần viêm cốc thu thập tài nguyên!”

Dặn dò xong, Dược Thiên mang người vào Phần Viêm cốc thu gặt tài nguyên. Quả thật, bảo khố phần viêm cốc cũng không nhiều. Bởi phần lớn đều nằm trong tai của Đường Chấn, và 4 vị hoả lão. Chuyến đi này Dược Thiên cũng thu được cửu long lôi cương dị hoả từ người Đường Chấn.

Nói đến dị hoả này, Đường Chấn thua thật oan ức. Là chuyên gia ngoạn hoả nhưng hắn chưa kịp phóng xuất dị hoả đã bị nốc ao một cách mờ mịt. Đang định tìm đối thủ thì Dược Vạn Quy thình lình xuất hiện phía sau với một chưởng 20 tầng ám kình khiến hắn ngất xỉu ngay.

Sau đó bị Dược Thiên hấp thu năng lượng thì dị hoả này cũng bị hấp thu theo. Thật là thua một cách hồ đồ.

...

“Trở về!”

Sau đó, Dược Thiên lại viết 2 phong thư cho nhị tông là Thiên minh tông và Hoa tông. Nội dung cũng chiêu hàng hoặc chết. Hẹn 1 tháng sau tại tổng đà Hoa tông quyết chiến.

“Tộc trưởng, ngươi hãy cho người tiếp thu địa bàn của tam cốc!”

Về đến Dược Tộc, Dược Thiên bèn thông báo cho Dược Đan một số thành quả đạt được, và kế hoạch thâu tóm nhị tông.

Trên thực tế, Dược Thiên cho phép các thế lực khác quan sát để cho Trung Châu biết được thực lực của Thiên môn nhằm thu hút tán tu gia nhập Thiên môn và tạo lực uy hiếp cho các thế lực khác chớ nhúng tay vào Thiên môn. Nếu không diệt môn.

Sau đó hắn nói với 100 tên thành viên Dược tộc: “Các ngươi hãy hấp thu tiêu hoá kinh nghiệm chiến đấu hôm nay. Nếu không có linh giáp hộ thân, các ngươi hãy thử tưởng tượng sẽ chiến đấu như thế nào! Sẵn đây ta cho các ngươi biết luôn, linh giáp chỉ nhận được công kích của đấu tôn đỉnh phong. Ta hy vọng sự tiến bộ của các ngươi trong 1 tháng kế tiếp! Giải tán!”

Dược Thiên không nói là linh giáp có thể nhận được một kích toàn lực của đấu thánh 1 sao để các tinh anh Dược tộc phấn đấu thêm. Bởi hắn hoàn toàn có thể thao túng mức độ phòng ngự của linh giáp.

Tại phòng nghị sự Dược tộc.

“Gia gia, phụ thân! Qua hai trận đấu vừa rồi, các ngươi thấy thế lực ở Trung Châu thực lực như thế nào?”

“Các thế lực lâu đời luôn có các lão quái vật trữ hàng. Theo tin tình báo thì các lão quái vật bế tử quan không thể biết chính xác tin tức cùng cảnh giới được! Ta nghĩ Hoa tông và Thiên minh tông chí ít có thất tinh đấu thánh trở lên!” Dược Vạn Quy do dự một lúc rồi trả lời.

“Ta cũng nghĩ thế! Tuy hiện tại thực lực của ta tăng vọt, nhưng nếu đối thủ cao hơn hai tinh ta cũng không nắm chắc!” Dược Vạn Trai cũng đồng ý. Hắn hiện tại cũng là tứ tinh đấu thánh

“Tộc trưởng có cái nhìn ra sao?” Dược Thiên không tỏ ra ý kiến, hỏi lại tộc trưởng.

“Ta sao? Ta tin tưởng Dược Thiên ngươi! Ngươi nói được là được! Ta đồng ý!”

“Tốt!”. Câu trả lời có vẻ hơi ba phải nhưng Dược Thiên khá hài lòng. Hắn kế hoạch đã trù bị hết. Chỉ còn chờ “gió đông” mà thôi!

Dược Thiên cũng biết đạo lý ăn một ngụm không thể mập được. Hắn cần thời gian tích luỹ. Tích luỹ thứ nhất là thực lực bản thân. Tích luỹ thứ hai là tinh anh Thiên môn. Tích luỹ thứ ba là Dược tộc. Tích luỹ thứ tư là quản lý và thu thập địa bàn.

Mà 1 tháng này lại cực kỳ quan trọng đối với hắn...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.