Phiền phức sao mà đến nhanh vậy?
Phương Vũ cau mày nói: "Có chuyện gì?"
"Hơ hơ, ra ngoài nói chuyện, ở đây nói ảnh hưởng sẽ không tốt lắm." Hà Đông Lâm vẻ mặt uy hiếp tươi cười nói.
Phương Vũ cũng không nói thêm gì, gật gật đầu. Sau đó, Phương Vũ đi theo Hà Đông Lâm đến góc khuất cầu thang. Bên cạnh Hà Đông Lâm lúc này còn có 4 người khác, cũng là những người ngày thường đi theo hắn. Năm người bao vây Phương Vũ lại. Hà Đông Lâm đứng trước mặt Phương Vũ, dùng giọng điệu cao cao tại thượng nói: "Phương Vũ, ngươi rốt cuộc có quen biết với Đường Tiểu Nhu không?"
"Lúc trước có gặp mặt qua một lần, nhưng không tính là quen biết." Phương Vũ cũng thành thật đáp lại.
"Không quen biết?, vậy tại sao Đường Tiểu Nhu lại cố tình muốn chuyển sang lớp chúng ta lại còn muốn ngồi chung bàn với ngươi?" Hà Đông Lâm lại thắc mắc hỏi.
Giọng điệu của Hà Đông Lâm rất khó chịu, nhưng Phương Vũ cũng không thèm để ý.
"Bởi vì cô ta có việc cần nhờ ta giúp." Phương Vũ lại nói tiếp.
"Đường Tiểu Nhu có việc cần nhờ ngươi giúp?, ha ha ha, ngươi đang đùa ta sao?, Đường Tiểu Nhu là thiên kim tiểu thư lại phải nhờ ngươi một nguời chỉ biết há miệng chờ chết giúp sao? Hà Đông Lâm cười mỉa mai nói.
Bốn người khác cũng cười theo.
Phương Vũ cũng cười cười không nói gì.
Cười một lúc, Hà Đông Lâm lại tiếp tục nói:" Phương Vũ, ngươi thành thật cho ta biết, Đường Tiểu Nhu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-la-luyen-khi-canh/2766182/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.