Trong phòng khách quý của công ty trang sức, nữ nhân viên bán hàng đang cẩn thận giới thiệu từng loại nhẫn cưới cho Lâm Nguyệt và Tiêu Nhân.
“Nguyệt, ngươi nhanh lên chút nào, lát nữa chúng ta còn phải đi xem áo cưới nữa, đừng phí nhiều thời gian ở đây, thử áo cưới lâu lắm đó.” Tiêu Nhân sủng nịch xoa xoa mặt Lâm Nguyệt.
“Đừng giục ta mà…. cái nào cũng đẹp, ta không biết nên chọn cái nào, ngươi lại chẳng chịu giúp ta, hỏi ngươi thì ngươi đều nói đẹp hết, không giúp ta thì đừng có phá đám nha.” Lâm Nguyệt giả vờ tức giận, cái miệng hồng mềm mại cong lên.
“Rồi rồi, ngươi thiệt là….” Tiêu Nhân cười nhìn Lâm Nguyệt, im lặng không nói nữa, mặc kệ nàng chọn lựa cái nhẫn kim cương mà nàng thích nhất.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nguyệt đang không ngừng thay đổi trông thật đáng yêu, đột nhiên trước mắt Tiêu Nhân lại hiện lên hình bóng làm hắn rung động — Hà Á Quân.
Hắn bây giờ sao rồi? Lúc ấy mình quá tức giận đã tàn nhẫn đánh hắn, làm lỗ tai hắn còn chảy ra máu…. bị thương có nặng không?
Tiêu Nhân bắt đầu hoảng lên, sốt ruột tới mức suýt bỏ lại Lâm Nguyệt ở lại mà phóng xe đi tìm ta… nhưng mà… hắn đột nhiên nhớ tới khuôn mặt gào khóc của Lâm Nguyệt, đặc biệt là lúc nàng biết mình không thể làm mẹ nữa, nàng sững sờ, hoảng sợ mở to hai con mắt, trong con ngươi đen tràn đầy không tin…
“Này! Ngu ngốc!” Lâm Nguyệt dùng sức đẩy đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-cach-hanh-phuc-co-mot-buoc/2458872/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.