Gậy lớn thêm táo ngọt sẽ càng hữu hiệu. Sau khi cưỡng bức còn phải dụ lợi.
Tấn vương hiểu rất rõ điều này, đôi mắt dài hơi rũ, trịnh trọng hứa hẹn: "Yên tâm, nếu có chỗ tốt nhất định sẽ không thiếu ngươi."
Thẩm Tiêm Tiêm khẽ cười một tiếng, sóng mắt lưu chuyển, hờn dỗi nói: "Coi vương gia nói kìa."
Xưa nay nàng tâm tư linh hoạt cũng không thích để tâm chuyện vụn vặt. Nếu bây giờ chỉ có con đường này có thể đi thì nên nổ lực đi cho tốt nhất.
Kỳ thực ngẫm lại, Tấn vương đã từng bình định phản loạn Tây Nam, hiện giờ lại vặn ngã Lỗ vương, nhất định được xưng là nhân vật. Làm việc cho hắn, cũng không mất mặt. Huống hồ hắn đã giải thích rõ điều kiện để trả thù lao. So với phu thê Thẩm gia lấy danh nghĩa tình thân ra để lợi dụng nàng càng tốt hơn nhiều.
Nghĩ như vậy, nàng liền cân bằng hơn, thậm chí còn sinh ra vài phần ý chí chiến đấu.
Không phải là diễn thôi sao? Làm con gái cho người ta ba năm cũng đã làm, chẳng lẽ lại không đảm đương được một cái người trong lòng?
Không nhìn cái khác, chỉ nhìn vào việc Tấn vương giúp người dân Duyện Châu vặn ngã Lỗ vương, dựa trên việc này, nàng cùng Tấn vương diễn trò, cũng không có gì quá ủy khuất.
Tin tức Lỗ vương rớt đài được lan truyền rất nhanh.
Ngọc tòa kim phật của phu thê Thẩm Minh Thông còn chưa đưa ra ngoài, Lỗ vương đã bị tước đoạt phong hào.
Hai vợ chồng may mắn không thôi.
"Cũng may là không đem nó dâng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-can-ve-dep-nay-de-lam-gi/858070/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.