"Yên tâm đi, chờ đến lúc phát hỏa ta đã không còn rồi!" Ta cách một tiếng cắn đầu con cá vàng nhỏ trên tay, giòn tan!
Hu hu hu...
Đạp Tuyết lại khóc thút thít, hải mã mạnh nhất trong hải vực, bây giờ lại khóc đến nước mắt nước mũi tuôn rơi, như vậy có được không?
Ta vỗ sau lưng nàng, vẻ mặt ghét bỏ, "Đừng khóc! Từ hôm nay trở đi, mỗi giọt nước trong biển này đều là ta. Lục giới lớn lao, ai có thể giống nữ vương Nhân Ngư, chết cũng ngầu đến nổ trời như vậy?"
Hu hu hu...
Nàng khóc càng to hơn!
"Được rồi! Giao cho ngươi một nhiệm vụ."
"Ừm, cái gì?"
"Sau khi ta đi, ngươi đến làm tọa kỵ cho Linh Tê đi, cậu bé luôn muốn tìm được hải mã lợi hại thứ hai, những tìm thế nào cũng không thấy. Ngươi đi, chắc chắn cậu bé sẽ rất vui vẻ, thay ta chăm sóc cậu bé thật tốt." Ta đoạt một con cá vàng nhỏ trên tay nàng, thuận tay lau nước mắt cho nàng, "Nếu tương lai Huyền Linh gặp được người mình thích, ngươi hãy dẫn Linh Tê đi, đừng trễ nải hắn. Có thể đến đảo Doanh Châu tìm Cửu lão tu luyện, ta đã sớm nói với bọn họ rồi."
"Sao lại dẫn Linh Tê rời đi, không phải lấy gậy đánh uyên ương, tay xé người phụ tình sao?" Tiểu khả ái Đạp Tuyết khó thở, nghi hoặc không hiểu. Đồng thời còn siết chặt nắm đấm, hung hăng vung lên, biểu thị mình hoàn toàn có thể làm được!
"Ta mới là người phụ tình..." Ta vô cùng chột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-can-ba-voi-thuong-than/2745672/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.