Toàn Thuận nhìn chằm chằm Bạch Diệc Lăng, có vẻ còn chưa từ bỏ ý định muốn tìm đến một chút đồng tình, Lục Dữ đi lên một bước, chẳng biết là cố ý hay vô tình ngăn cản tầm mắt hắn ta, mở miệng hỏi:
"Ngươi đã hận đám người Dịch Vương, Huệ phi và Quốc sư như vậy, vì sao phải chờ tới bây giờ mới báo thù?"
Toàn Thuận cười lạnh: "Ngươi đang kể chuyện cười à? Các vị đều là đại nhân vật, ta muốn báo thù cũng còn lâu mới có cơ hội! Ta không có hứng thú với mấy chuyện đường ngang ngõ tắt đó của Phong Thủy Tà Độ, nhưng nếu không mượn sức bọn chúng thì ta không thể báo được thù! Thật vất vả mới chờ được một cơ hội Dịch Vương xuất cung, trói nó lại đây, tráo thân phận với nó..."
Đôi mắt Tạ Phàn bỗng chốc trừng lớn, sắc mặt Tạ Thái Phi trắng bệch.
Chỉ nghe Toàn Thuận nói: "Rất may, còn có Tạ tam công tử tham danh hám lợi, ta nói với hắn chỉ cần làm chứng là hắn đã cứu ta, như vậy hắn sẽ lập được công lớn, về sau ta cũng sẽ chiếu cố hắn nhiều hơn, hắn lập tức đáp ứng ngay. Ha, cái loại người này, ta hiểu rõ nhất."
Nghe hắn ta nói mọi người mới biết được, thì ra tổ chức bên trong Phong Thủy Tà Độ vô cùng nghiêm mật, Toàn Thuận lăn lộn ở gánh hát mười năm, mới được phép biết gánh hát này là cứ điểm của chúng. Đối phương đã điều tra ra thân thế Toàn Thuận, vì thế thủ lĩnh ở đó tiếp kiến Toàn Thuận, sau khi nói cho hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-biet-doan-menh-khong-de-choc/985020/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.