Bạch Diệc Lăng từ trước đến nay là người thẳng thắn, hắn nói rồi kêu Thường Ngạn Bác và Lư Hoành mở cái bao màu trắng bọn hắn đem theo ra, bên trong rõ ràng là một đống đồ dùng để coi bói.
Có bảng hiệu ghi "Thượng vấn thương thiên, hạ bốc hoàng tuyền" *, có ống xăm, có la bàn bát quái... còn có một cái mặt nạ màu bạc.
(*) Giải thích ở chương 1
Hàn tiên sinh bị Bạch Diệc Lăng vạch tội trước mặt mọi người, ngay cả chuyện gì xảy ra cũng không biết, vốn đang chột dạ muốn chết, còn tưởng rằng hắn mang đến thứ gì quan trọng lắm, ai ngờ vừa thấy mấy thứ này, phát hiện không phải đồ của gã, cũng rất tầm thường, sắc mặt tức khắc thả lỏng.
Gã ta hỏi: "Bạch đại nhân, ngươi đây là ý gì? Bôi nhọ mệnh quan triều đình, là ngang với tội khi quân."
Bạch Diệc Lăng lạnh lùng nói: "Quốc sư yên tâm, bản quan không phải loại người như ngươi!"
Hàn tiên sinh nghẹn họng, Bạch Diệc Lăng chuyển sang bẩm với Hoàng Thượng: "Bệ hạ, người này cũng không phải cao nhân đắc đạo gì, chỉ là một tên bịp bợm giang hồ. Khi hắn còn ở trong dân gian thì được gọi là 'Hàn tiên sinh', thường xuyên bày quán xem bói ở các nơi, hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt bá tánh vô tri. Tuy rằng hơi tinh thông một ít huyền lý, cũng có những lúc nói chuẩn, nhưng lại trợ ác khinh thiện, không biết một chút liêm sỉ đạo đức nào."
Hắn nói rồi ra hiệu cho thái giám trình một quyển sách ghi chép lên.
Chuyện này tiếp chuyện nọ, Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-biet-doan-menh-khong-de-choc/985017/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.