Ninh Ca thực hoài niệm cuộc sống ở phủ thừa tướng.
Vốn dĩ nàng là đại tiểu thư, mọi việc đều có người hầu lo lắng, cha mẹ thương yêu, hàng ngày có thể yên tâm làm con sâu lười... khụ khụ... là cầm kì thi hoạ nhàn rỗi qua ngày, rảnh rỗi thì có thể tìm kế tỷ đấu trí đấu dũng, cùng biểu huynh du sông ngoạn thủy...
Nhưng là...
Cuộc sống thực không dễ dàng a!
Ninh Ca - 17 tuổi, sau khi trải qua đòn hiểm của xã hội hiện đại, thực thấm thía câu nói này.
"Những lời ta nói cô nhớ hết rồi chứ?"
"Ta đã nhớ hết!" Ninh Ca gật gật đầu, cũng không tự xưng là tiểu nữ. Nếu mọi người hỏi làm cách nào để người cổ đại hiểu những tri thức của người hiện đại? Đáp án chính là, trải nghiệm nó.
Ân, sau khi hệ thống - cục bông nhỏ đưa Ninh Ca đến xã hội hiện đại suốt một tháng, nàng đã cơ bản xây dựng được thường thức của một người hiện đại, tuy còn nhiều thiếu sót nhưng không ngăn cản nàng tiếp nhận nhiệm vụ.
Đúng vậy, Ninh Ca là ai chứ? Ta, thực, tự, tin!
"Người một phút trước còn làm nổ nồi cơm điện không có tư cách nói Tự Tin hai chữ này."
Giọng nói lạnh lẽo không chút khách khí vạch trần sự thật.
"Khụ khụ! Tiểu Bạch a, không thể khắt khe như vậy. Ngươi xem một người cổ đại như ta trong một tháng tiếp nhận tri thức hiện đại đã thực nhanh. Lại nói nhiệm vụ lần này ta còn có một số chỗ không hiểu rõ lắm a, ngươi có thể lặp lại hay không?"
"Ngươi nói ngươi nhớ kĩ...!" Tiểu Bạch - hệ thống trừng mắt nhìn, gặp nàng nháy mắt đánh về phía này, bộ dạng giả trang tiểu bạch thỏ làm nó sởn hết da gà, không nhịn được chịu thua.
"...Được rồi."
Aha, quả nhiên là ta siêu cấp đáng yêu chiến thắng.
"Ta lặp lại một lần..." Tiểu Bạch hệ thống phong phạm cao quý lạnh lùng (*khụ),không nhịn được thở dài. "Nhiệm vụ lần này là cải tạo nhân vật phản diện hắc hoá, vốn dĩ không để tay mới như cô tiếp nhận nhiệm vụ phức tạp này, nhưng bây giờ bên tổng bộ tình trạng rối ren, người không đủ dùng nên bất đắc dĩ mới phái cô đi."
Nói tới đây tiểu Bạch hơi dừng lại, tựa hồ như có chút áy náy. (*Ninh Ca nghĩ thế)
"Nguyên thế giới có khí vận chi tử cùng khí vận chi nữ tồn tại, bọn họ chính là hạch tâm của thế giới, mang vận mệnh viễn siêu người thường, vì vậy chú định đời này của bọn họ sẽ đi lên đỉnh cao nhân sinh, những người xung quanh nhờ vậy đều rất hạnh phúc. Nhưng có những người không muốn như vậy, bọn hắn chính là hiện thân của mặt trái thế giới, đem đến cho khí vận chi tử/nữ rất nhiều trắc trở, bất hạnh..."
Tiểu Bạch xoay vòng trên không trung, giống như lão sư đang chắp tay dạy học.
"Đây là một cán cân cân bằng suốt nhiều năm qua, chỉ khi trải qua trắc trở mới đạt được hạnh phúc thật sự. Nhưng cán cân đó hiện tại đã bị phá vỡ..."
"Khi một bên quá nặng sẽ không thể duy trì được bên còn lại. Nhiệm vụ lần này cô đi tên kia tương lai sẽ hắc hoá đến trình độ rất đáng sợ, nam nữ chủ (khí vận chi tử/nữ) chết thảm dưới tay hắn, cán cân sụp đổ, thế giới bước vào hủy diệt... Bên Tổng bộ phải trả cái giá lớn để đưa các nhiệm vụ giả trở lại quá khứ nhằm ngăn chặn thảm kịch xảy ra..."
Nói tới đây, tiểu Bạch xoay người lại, tròng mắt đen nhánh không chút cảm tình nhìn thẳng vào Ninh Ca.
"Bọn họ có người ý đồ muốn giết chết hắn, có người muốn được đến tình yêu của hắn... Nhưng không ngoại lệ, tất cả đều không thành công."
"Thế giới vẫn bị hủy diệt."
Ninh Ca nuốt nước miếng một cái.
Là... Làm sao bây giờ, ta hiện tại có chút hoảng a!
Hiện tại từ chối không đi vẫn còn kịp đi...
Tiểu Bạch nhìn vào tròng mắt Ninh Ca như thể muốn nhìn thấu nội tâm nàng, gặp tròng mắt nàng không ngừng xoay loạn... khụ, vẫn là từ bỏ.
"Cô có quyền từ chối tiếp nhận nhiệm vụ này."
Tiểu Bạch nói thẳng.
"Ta từ chối!"
Ninh Ca chém đinh chặt sắt nói, nàng không có gì khác, thẳng thắn nhưng đặc biệt hơn người, đúng, chính là thẳng thắn tiếp nhận sự thật nàng làm không nổi, ân, tuyệt đối không phải bởi vì sợ hãi mà từ chối...
Ta thừa tướng phủ tiểu thư, không sợ trời không sợ đất, càng không thể sợ kẻ ác!
Tiểu Bạch dòm hai chân đang run lạch cạch, lại nhìn vẻ mặt giả vờ trấn định của Ninh Ca.
"Kì thật... không cần giả vờ. Ta biết, cô rất sợ đi?"
"Ta không sợ...!" Ô ô ô kì thật ta rất sợ a, mau mau thả ta trở về... Ninh Ca hít một hơi, ngoài mạnh trong yếu nói.
Vốn dĩ tiểu Bạch không có bao nhiêu kì vọng Ninh Ca sẽ hoàn thành được nhiệm vụ này, hỏi cũng là vì muốn cho nàng có cơ hội từ chối. Mà nguyên nhân làm như vậy... tất cả cũng do nó bị ép a!
Tiểu Bạch khổ sở nghĩ, nhiệm vụ này treo ở tổng bộ thật lâu không ai tiếp nhận mới tới trên người nó, vốn do nó đắc tội nhầm một vị nhân vật mà không thể không rớt xuống dưới, bị phái đi làm những nhiệm vụ không ai muốn, mãi không ngóc đầu lên được.
Ninh Ca là do tiểu Bạch trong một lần đi dạo ở tiểu thế giới nào đó vô tình gặp gỡ, khó khăn lắm mới kí kết với một cái người mới a, tiểu Bạch đương nhiên quyết không để tương lai nàng chôn vùi nơi đây, vì vậy mới cố ý khiến nàng từ chối.
Hiện tại ngay cả nhiệm vụ giả cũng không nhận, tổng bộ muốn xen vào cũng không được.
Ha hả! Các ngươi có quyền ban bố nhiệm vụ, tiểu Bạch ta có quyền không làm chẳng phải sao!
Tuy từ chối nhiệm vụ này khiến con đường phát triển của nó và Ninh Ca càng eo hẹp, tệ nhất là chỉ có thể tiếp nhận các nhiệm vụ nhỏ, nhưng ngẫm lại không có gì so an ổn càng quan trọng.
Tiểu Bạch liếc Ninh Ca, gặp ánh mắt long lanh của nàng nhìn sang đây, lập tức không chịu nổi rùng mình nói:
"Được rồi, nhiệm vụ thế giới hiện đại trong tay ta còn một cái, dễ dàng rất nhiều, hơn nữa rất phù hợp người mới như cô..."
Ân, là cái người qua đường Giáp trong phân cảnh nam nữ chính, quả nhiên dễ dàng.
Ánh mắt Ninh Ca càng phát long lanh, vô cùng cảm kích siêu cấp tốt bụng, địa vị phi thường cao hệ thống tiểu Bạch (*khụ).
"Tiếp theo để ta nói cho cô những điều cần lưu ý..."
"Ầm ầm!"
Đúng lúc này dị biến nổi lên, vô tận tinh hà không ngừng rung động.
"Không!"
"Ninh Ca!"
"Tiểu Bạch!"
Hắc ám cuốn trôi tất cả mọi thứ, đảo lộn không gian. Lúc tiểu Bạch mở mắt ra, tinh hà vẫn còn đó nhưng... Ninh Ca đã biến mất.
Nó và kí chủ đầu tiên, chia tay nhau theo cách như vậy.
...
*Nội tâm tiểu Bạch:...AAA!!! (*Gào thét)