"Quy củ của Thiên Cơ Lâu, ngươi còn nhớ chứ."
Ngón tay Lý Vân gõ nhẹ mặt bàn, nhàn nhạt nói một câu.
"Tất nhiên là nhớ kỹ."
Sắc mặt Dương Khâu vui vẻ, nhanh chóng móc ra một gốc Linh Dược cấp Thánh Chủ, đặt ở trước mặt Lý Vân.
Lý Vân nhận lấy Linh Dược, lặng lẽ nói:
"Hướng đông cách Trương Bách Xuyên tám trăm dặm, còn có một gốc Thánh Dược. Nhưng mà bên cạnh gốc Thánh Dược này có ba đầu Hung thú cấp Thánh Chủ chiếm giữ!"
"Nếu muốn lấy tới tay, độ khó không nhỏ."
"Ba đầu. . . . ."
Dương Khâu chắt lưỡi. Độ khó này nói thật có chút lớn. Đồ nhi của mình là Thoát Thai Cảnh đỉnh phong, để cho hắn đi đối phó ba đầu Hung thú cấp Thánh Chủ, không khác nào là chịu chết, phỏng chừng ngay cả cho hung thú nhét kẽ răng cũng không đủ.
"Mà thôi, để cho đồ nhi đi nhìn tình huống trước."
Dương Khâu len lén liếc mắt nhìn Lý Vân, ở đây không phải là còn có tiền bối sao? Đến lúc đó. Đồ nhi nhà mình không giải quyết được, mình còn có thể mua tin tức từ trong tay tiền bối, lấy thủ đoạn của tiền bối, cho dù không cần bản tôn hàng lâm cũng có thể hóa giải nguy hiểm trong vô hình!
. . . .
Trong Tạo Hóa bí cảnh.
Trương Bách Xuyên vừa mới thu hồi Thánh Dược lập tức biến sắc. Cúi đầu nhìn về phía ngọc giản, trên mặt lộ ra thần sắc cổ quái, nhẹ giọng nói:
"Gần đây lại còn có Thánh Dược ?"
"Khoảng cách tám trăm dặm, ngược lại cũng không coi là xa xôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5061021/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.