"Đầu tiên là có người bày sát trận ở thành Đại Hoang, sau đó Tam trưởng lão của Xích Viêm Thánh Địa đến Thiên Cơ Lâu, sau đó nữa chính là lão tổ Xích Viêm Thánh Địa xuất quan. . . ."
Dương Khâu đứng dậy, đi tới đi lui ở trong đại điện, hắn thì thào nói:
"Trong này, chẳng lẽ có liên hệ gì đó?"
Suy nghĩ lúc lâu. Không hề có chút manh mối nào.
Hắn xoay người nhìn về phía Thiên Cơ Lâu, lẩm bẩm:
"Chắc đây là thủ bút của tiền bối?"
Nghĩ đến sự thần bí của Thiên Cơ Lâu, trong lòng Dương Khâu cháy hừng hực. Hắn thấy bản thân mình đã đoán được chân tướng, nhất định là tiền bối bán cho Xích Viêm Thánh Địa tin tức gì đó. Sau đó lão tổ Xích Viêm Thánh Địa biết được, giận tím mặt. Muốn thanh toán với Diêu Quang Thánh Địa. Tin tức này là cái gì thì hắn không biết được, nhưng chắc chắn có quan hệ đến căn bản của hai Thánh Địa, hoặc là vấn đề mặt mũi. Nếu không, Xích Viêm lão tổ hà tất phải liều mạng như vậy. Ngay cả Đế binh cũng lấy ra. Dáng vẻ không chết không thôi.
"Thực lực của lão tổ Xích Viêm Thánh Địa thế nào?"
Dương Khâu hỏi.
"Ừm. . ."
Trưởng lão trầm ngâm một chút, ngập ngừng nói:
"Chắc là nhân vật cấp bậc Đại Thánh!."
Điểm này. Hắn không ở chỗ đó, cho nên thực lực cụ thể thế nào, không có mấy người biết rõ. Nhưng phỏng chừng sẽ không vượt qua Chuẩn Đế, bởi nếu là Chuẩn Đế, lần này chỉ sợ Diêu Quang Thánh Địa sẽ thảm. Nhưng cũng không thể là Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060965/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.