Bà lão? Mẹ nó, bà lão nào? Bà lão nhà ai lại ở trong chiếc nhẫn?
Bắc Thần Hằng lập tức có cảm giác mình bị lừa, nhưng rất nhanh hắn đã tỉnh táo lại, nhận ra có điểm bất thường.
Nếu như... bà lão kia không có thân thể thì sao? Ừm... bà lão này hình như có hơi không thích hợp lắm, chắc là một bậc tiền bối nào đó. Dù sao, nếu đã có thể xuất thủ cứu người ở ngay trước mặt Thánh Nhân, thực lực chắc chắn sẽ không kém. Phải biết rằng, một người không có thân thể, chỉ còn lại thần hồn, cũng đồng nghĩa với việc đã mất đi phân nửa thực lực, mất đi nhiều như vậy rồi mà vẫn còn dư lực xuất thủ. Người này, trước đây nói không chừng còn là một vị Thánh Nhân Vương! Sống trong nhẫn… Có lẽ chiếc nhẫn kia chính là một bảo vật ôn dưỡng thần hồn! Càng nghĩ mắt Bắc Thần Hằng càng sáng lên, đây là một con cá lớn đó, mời chào một thiên kiêu trẻ tuổi thì cũng thôi đi, còn tặng kèm một đại lão Thánh Nhân Vương? Chuyện tái tạo thân thể, đặt ở trên người một tán tu thì khó như lên trời, dù sao cũng có rất nhiều tài liệu quý giá căn bản không thể tìm được. Nhưng đặt trên người Thiên Dận Hoàng Triều... Bắc Thần Hằng chỉ có thể nói một câu, mưa bụi mà thôi. Tuy rằng cũng có chút đau lòng, nhưng nghĩ tới giá trị của một vị Thánh Nhân Vương, hắn lại rất động lòng.
“Tiền bối, ở chỗ ngài chắc là có tung tích của Phượng Nghê Thường đúng không??”
Bắc Thần Hằng vội vã hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060949/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.