Trên đài bạch ngọc. Diệp Trần cầm cây thương màu máu đứng đó, mái tóc đen dày, ánh mắt như tia điện đảo quanh, không ai dám đối mặt với hắn, trên người mang theo oai phong đại thắng. Cộng thêm Đế Tộc phía sau, uy thế lúc này đã đạt đến đỉnh phong! Đứng thứ hai bảng xếp hạng thiên kiêu Nhân Tộc. Cái danh này, nặng tựa vạn cân. Ép vô số thiên kiêu đến gần như không thở nổi.
“Phụ thân.” Diệp Trần quay đầu thi lễ với người đàn ông trung niên bên cạnh một cái, trầm giọng nói: “Hài nhi muốn ra ngoài một chuyến.”
“Ồ?” Người đàn ông trung niên nhướng mày, trầm ngâm nói: “Trần Nhi, thực lực bây giờ của con đã đạt đến Thoát Thai Cảnh đỉnh phong, bước tiếp theo sẽ bắt tay vào chuẩn bị đột phá Thiên Biến Cảnh.” “Bây giờ ra ngoài, có phải có chút không ổn hay không?” Ừm… Thật vất vả mới có được cái danh thứ hai bảng thiên kiêu. Nói thật, hắn không hy vọng con trai mình nhường cái danh này đi. Con trai chỉ đi dạo một vòng ở bên ngoài thì không có vấn đề gì lớn. Nhưng những thiên kiêu còn lại thì sao? Sau ngày hôm nay, người người sẽ bế quan khổ tu, nhỡ đâu có người đột nhiên đột phá Thiên Biến Cảnh, vậy thì mọi thứ sẽ thay đổi. Có lẽ cùng cấp đánh nhau thì không phải là đối thủ của con trai mình. Nhưng cao hơn một cấp, vậy thì khó nói. Hơn nữa. Vị Lâu chủ Thiên Cơ Lâu thần bí kia nói bảng xếp hạng chỉ có tên thiên kiêu từ 200 đến 500 tuổi, cũng không quy định thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060945/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.