“Làm sao có thể?”
Vô số người hoảng hốt. Thấy cảnh trước mắt này, bọn họ không khỏi kinh hãi.
“Đại sư huynh!”
“Thánh tử!”
Sắc mặt mười mấy đệ tử của Ngọc Hành Thánh Địa đại biến, bọn họ vội lao lên, muốn chạy tới ngọc đài, đáng tiếc là có trận pháp ngăn cản, không người nào có thể vượt nổi một bước qua lôi trì. Lúc này, ngay cả Trưởng lão Ngọc Hành Thánh Địa đi cùng cũng choáng váng. Chuyện này cũng quá vô lý rồi! Thánh tử nhà mình có phong thái cỡ nào chứ? Sao lại mới có một chiêu đã bị trọng thương rồi? “Uống!”
Diệp Trần quát lạnh một tiếng, giọng nói như sấm nổ rền vang, toàn bộ ngọc đài như muốn lật ngược, huyết khí cuồn cuộn như lang yên xông thẳng lên trời. Cây thương trong tay hắn lần thứ hai vung lên, vẽ ra một đường cong huyền ảo, vút lên trời cao rồi đập xuống. Giống như một ngọn núi cao từ xa xưa, lao ra từ dòng sông thời gian dài dằng dặc, áp lực cực lớn rơi xuống người Ngọc Hành Thánh tử, khiến cho thân thể hắn như sắp vỡ nát. Máu tươi không ngừng trào ra, nhiễm đỏ toàn thân, cực kỳ chật vật.
“Không thể nào!”
Mái tóc của Ngọc Hành Thánh Tử rối tung, hắn lớn tiếng gào thét, giống như điên dại, chân nguyên toàn thân hội tụ trên thanh trường kiếm, lóe ra ánh sáng chói mắt. Nhưng chút ánh sáng này, đặt trong ánh hào quang đỏ như máu bao phủ lấy trời đất kia, lại trở nên vô cùng yếu ớt, giống như chỉ cần chạm một cái liền tiêu tán.
Ầm ầm!
Cây thương hạ xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060943/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.