“Lãnh đạo hữu, đã lâu không gặp.”
Một giọng nói trong trẻo vang lên trong không trung.
Hai lão giả tiên phong đạo cốt mặc áo trắng đứng trên không, vai sóng vai, áo bào bay phần phật, cả hai đều ăn mặc cùng một kiểu, lưng đeo trường kiếm, kiếm ý lượn lờ quanh thân, vẻ bất phàm lộ rõ.
“Đoạn Vô Ưu! Đoạn Vô Lự!”
Lãnh Thiên Thu hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
“Đại La Kiếm Tông các ngươi cũng muốn ngăn cản ta?”
“Không phải!”
Đoan Vô Lự tiến lên một bước, ánh mắt liếc qua Thiên Cơ Lâu, phát hiện bên Thiên Cơ Lâu không có bất kỳ động tĩnh gì mới thu hồi ánh mắt, mỉm cười nói:
“Chúng ta tới cứu ngươi.”
Sự tồn tại của vị trong Thiên Cơ Lâu kia, nếu như quả thật giống với lời nói của Nhâm Thanh Đồ, vậy thì hành động của hai người đúng là có thể nói đang cứu Lãnh Thiên Thu.
“Cứu ta?”
“Ha ha!”
Lãnh Thiên Thu cười lạnh một tiếng, lí do thoái thác này, hắn không hề tin một chút nào. Một kiếm hợp lực vừa rồi của hai vị Thánh Nhân kiếm đạo vô cùng khủng bố, nếu không phải thực lực bản thân mạnh mẽ, thì qua một kiếm đó, chỉ sợ hắn đã bỏ mình! Vừa xuất thủ đã ra sát chiêu, còn nói là cứu hắn, không thấy ngượng à? “Không sai.”
Đoạn Vô Lự vẫn mỉm cười như trước, hơi gật đầu.
“Lí do thoái thác này cũng quá mức giả dối rồi đấy, chẳng lẽ các ngươi không biết, sau một kiếm vừa xong, hai vị đã trở thành kẻ địch của Diêu Quang Thánh Địa rồi sao?”
Sắc mặt Lãnh Thiên Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060921/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.