Sau nửa canh giờ.
Trong đống phế tích. Bắc Thần Ung không cam lòng nhắm mắt lại, hơi thở sự sống trên người ngày càng yếu ớt, dần dần biến mất.
Trong khoảng thời gian này. Tướng lĩnh dưới trướng Thiên Dận Hoàng Triều, tộc nhân, lão tổ, không một ai đứng ra, tia hy vọng còn sót lại trong lòng hắn hoàn toàn bị đánh tan.
Một lát sau. Bầu không khí càng ngưng trọng. Mọi người ở đây, có ai không phải là người tu luyện? Đối với chuyện hơi thở của Thần Hoàng dần biến mất, hầu như trong lòng ai cũng biết rõ.
Nếu hôm nay Thiên Dận Thần Hoàng không còn. Ngôi vị đang trống, ai ai cũng động tâm. Dù sao sau khi trở thành Thần Hoàng, không chỉ có công pháp mà còn có tài nguyên, nhiều điều kiện có giá trị như vậy. Chỉ cần tư chất không quá kém, muốn trở thành Thánh Chủ đỉnh phong, gần như không có vấn đề gì. Vận khí tốt một chút, cho dù muốn thành Thánh cũng không phải là không thể.
Một số người trong hoàng tộc Thiên Dận, trong lòng có chút suy nghĩ đó, nhưng không dám nói ra. Thực sự là lực uy hiếp của Bắc Thần Hằng quá lớn với bọn họ. Một khi mở miệng, khó đảm bảo sẽ không bị xử lý. Lúc này, bo bo giữ mình mới là vương đạo.
---
Sau một khoảng thời gian ngắn. Thi thể Bắc Thần Ung đã lạnh.
Một giọng nói lãnh đạm từ trong hư không chậm rãi vang lên, truyền vào trong tai mỗi người.
"Phụ hoàng qua đời, trẫm đau lòng khôn nguôi, nhưng nước một ngày không thể không có vua, từ hôm nay trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060908/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.