"Hả?"
Hàng chân mày của Nhâm Thanh Đồ nhăn lại.
Dương Khâu sắp thành Thánh ư? Cái này có hơi khó tin.
Hắn biết Dương Khâu, Trưởng lão Cửu U Ma Tông. Nghiêm túc mà nói thì là người cùng thế hệ với hắn, cả hai đã tranh đấu lúc còn trẻ và Dương Khâu chưa bao giờ là đối thủ của hắn.
Làm sao có thể, đến lúc này mà Dương Khâu đã vượt qua trước mình một bước mà thành Thánh sao? Nói chuyện này ra thì ai tin?
Phải biết rằng bọn Chưởng giáo Cửu U Ma Tông hiện nay cũng chưa thành Thánh thì một mình Dương Khâu lại có tài đức gì?
"Đồ nhi, chớ có nói bậy."
Nhâm Thanh Đồ quở mắng một câu.
"Có phải nói bậy hay không sư phụ người hỏi tiền bối là rõ ngay."
Liễu Thành Tuyết sốt ruột nói.
"Tiền bối..."
Nhâm Thanh Đồ xoay người lại, nhìn Lý Vân hỏi: "Lời liệt đồ mới nói là thật sao?"
"Tất nhiên là thật."
Lý Vân gật đầu, nhàn nhạt đáp: "Cơ duyên thành Thánh của hắn là do ta chỉ điểm."
Vừa rồi thấy Nhâm Thanh Đồ muốn đi, hắn vốn định giữ hắn lại nhưng không ngờ rằng Liễu Thành Tuyết lại nhanh hơn hắn một bước, xem ra mình không cần ngăn lại nữa rồi.
"Chuyện này... cũng chỉ điểm được hả?"
Nhâm Thanh Đồ cạn lời.
Phóng đại quá rồi đấy.
Nếu như nói rằng chỉ cho Dương Khâu một con đường thành Thánh rõ ràng còn dễ nói một chút, chứ cho không một cơ duyên thành Thánh thì nghĩ thế nào cũng không thực tế cho lắm.
"Có vẻ như trước khi ngươi đến, đồ nhi của ngươi đã đem tin tức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060880/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.