"Tiền bối. . ."
Liễu Thành Tuyết thấy Lý Vân tỉnh lại, thấp giọng hỏi:
"Mới vừa rồi là. . .?"
"Hả. . ."
Sắc mặt Lý Vân đanh lại, cứng đờ hỏi:
"Ngươi thấy hết rồi à?"
Liễu Thành Tuyết gật đầu.
"Thôi xong."
Mắt Lý Vân tối sầm lại. Sớm biết thế này đã đẩy Liễu Thành Tuyết ra ngoài rồi. Mình mới đổi công pháp, không kìm lòng được liền đổi hết điểm thiên cơ thành thực lực, nhưng lại quên mất sự có mặt của Liễu Thành Tuyết.
Mặc dù thực lực Thần Thông Cảnh không yếu, nhưng cũng không mạnh đến đâu. Loại uy thế vừa rồi sao có thể qua mắt Liễu Thành Tuyết được? Nếu mình dự đoán không sai, thân phận thế ngoại cao nhân e là sụp đổ rồi.
Liễu Thành Tuyết không phải kẻ ngốc, nàng nhìn thấy khí thế khi nãy, làm sao có thể không suy đoán trong lòng chứ? Sai lầm.
Sắc mặt Liễu Thành Tuyết càng thêm kính nể, nàng thử thăm dò:
"Chẳng lẽ tiền bối là một vị Đại Đế nào đó."
"Hửm?"
Mắt Lý Vân sáng rực.
Còn xoay chuyển được?
"Khụ!"
Lý Vân ho nhẹ một tiếng, nhàn nhạt trả lời:
"Lý mỗ không phải Đại Đế, chẳng qua chỉ là Lâu chủ Thiên Cơ Lâu bình thường mà thôi."
"Bình thường. . ."
Liễu Thành Tuyết không nói gì nữa. ‘Bình thường’ có thể tạo ra khí thế như vừa rồi ư? ‘Bình thường’ có thể khiến một nhân vật cấp Thánh Chủ phải kính như Thần linh?
Cho tới tận bây giờ, trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi như trước. Nhớ đến hình ảnh vừa rồi, mình giống như đang đối mặt với một vị Đế Giả khinh thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060874/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.