“Tiền bối nói đùa.”
Dương Khâu đau khổ nói. Lời nói vừa rồi của Lý Vân không sai. Thánh Nhân vô cùng cường đại, một trăm vị Thánh Chủ đỉnh cao cũng chưa chắc có một người có thể bước vào Thánh Cảnh. Chỉ cần có cơ duyên thành Thánh đặt trước mặt, ai cũng sẽ trở nên điên dại vì nó.
Tin tức này, ai biết cũng đều động lòng. Cho dù phải dùng toàn bộ tài sản để đổi, Dương Khâu cũng cam tâm tình nguyện. Nhưng câu nói cuối cùng của Lý Vân, hắn tuyệt đối không dám tin. Nếu như tin tức là giả, chẳng lẽ mình lại ngây ngốc trở về trả lại hàng? Lần đầu tiên đã suýt bị treo. Thêm một lần nữa, chẳng phải là ợ ra rắm à? Dương Khâu cắn răng, nhìn lướt qua Thiên Cơ Lâu, lại nhìn Lý Vân một chút. Hắn vung tay, vô số linh thạch và thiên tài địa bảo phủ kín đại sảnh. Làm xong rồi, lần thứ hai Dương Khâu lấy ra một cái ngọc giản, cung kính đưa đến trước mặt Lý Vân, nói:
“Tiền bối, đây là cổ tịch được một Thánh Nhân lưu lại, trong đó ẩn giấu một quyển công pháp, gọi là Ma Hồn Độ, ẩn chứa sự thần bí của Thánh Cảnh, vô cùng huyền ảo.
Cộng thêm những bảo vật này nữa, có thể đổi một tin tức ở chỗ tiền bối hay không?”
Ma Hồn Độ. Trước đây, Dương Khâu lấy được một số thứ ở động phủ của một Thánh Nhân. Vì cái thẻ ngọc này, mà ngay cả sư huynh mình hắn cũng gài bẫy chết. Có thể thấy được giá trị của nó.
Lý Vân liếc mắt nhìn, bảo vật phủ kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060871/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.