Đêm lạnh như nước.
Bên ngoài thành Đại Hoang.
Một tầng sương mù màu đen từ bốn phương tám hướng đang cuốn đến đây. Chẳng mấy chốc, toàn bộ thành Đại Hoang đã bị nó bao phủ.
Một luồng khí tức kiềm chế khó có thể diễn tả bằng lời phủ xuống vai từng người, dường như mọi người đều vác theo một ngọn núi lớn trên lưng, bị ép tới không thở nổi.
“Chuyện gì vậy?”
Thành Đại Hoang. Trong đại điện Thành chủ.
Một người đàn ông trung niên có vóc người tròn trĩnh đang tu luyện, cảm nhận được luồng khí tức này, hắn bỗng nhiên bừng tỉnh, ánh mắt bất an nhìn lên cao.
“Đại nhân, không… không xong rồi!”
Lúc này, một tên hộ vệ chạy vào, kêu lớn.
“Xảy ra chuyện gì? Nói mau!”
Thành chủ thành Đại Hoang đứng dậy, nhanh chóng hỏi.
“Vừa rồi trong thành không biết vì sao lại bị một đám sương đen che phủ, ai nấy đều bị đè chặt tại chỗ, đến người có thực lực thấp cũng không cách nào động đậy!”
Hộ vệ kinh hoàng bẩm báo.
“Tiêu rồi!”
Nghe đến đây, thành chủ thành Đại Hoang chợt lạnh cả người, tựa như rơi vào hầm băng. Vào lúc này, hắn làm không biết rằng bản thân đã gặp phải vận đen tám đời, đụng phải cao nhân Ma đạo rồi.
Trong Tu Luyện Giới, những chuyện như giết người hàng loạt quá thường gặp rồi. Cũng chả có gì lạ khi một số người trong Ma đạo hiến tế một tòa thành, một Tông môn, hay một Thánh địa.
Thành Đại Hoang của hắn, dân chúng không quá vài trăm ngàn, ở vào khu vực hoang vắng, có bị người trong Ma đạo để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060866/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.