Dư Thanh không giả vờ làm robot nữa, đi tới xoa tay cho ta.
Tống Trường Thiện che miệng nhịn cười, nghiêm túc cam đoan với ta: "Tay phải không chết, chỉ là ngủ thiếp đi thôi."
Ta chậm rãi phản ứng lại, "Ồ" một tiếng.
Sau đó quay sang hỏi hắn: "Vậy ngươi có c.h.ế.t không?"
Lại hỏi Dư Thanh đang xoa tay cho ta: "Ngươi có c.h.ế.t không?"
Không đợi bọn họ trả lời, ta đột nhiên đưa tay ra, một tay ôm một người, kéo đầu bọn họ xuống trước mặt ta.
Đại Hắc đang say sưa uống rượu thấy vậy cũng chủ động trượt tới.
Ta hạ thấp giọng: "Các ngươi phải sống thật tốt, sống đến cuối cùng, biết chưa?
"Đừng đi Thiên Sơn, cũng đừng đi Ma giới Bắc Cảnh, Thủy Vân Thiên của yêu giới cũng phải tránh xa.
"Chỉ có tránh xa nhân vật chính và phản diện, làm một nhân vật quần chúng, mới có thể sống đến cuối cùng."
Đại Hắc vốn đang say xỉn kinh ngạc đến mức cả người dựng đứng lên, như một dấu chấm than màu đen.
"Nàng ta! Nàng ta! Không phải, nàng ta rốt cuộc..."
Tống Trường Thiện đặt ngón trỏ lên môi, ra hiệu Đại Hắc im lặng.
Như đang đọc truyện trước khi đi ngủ, gió đêm đưa giọng nói dịu dàng đến bên tai ta:
"Ngươi đến thế giới này, có phải là cần làm chuyện gì đó không?"
Ta nhắm mắt lại, nằm trong vòng tay ấm áp quen thuộc, tâm sự tuôn ra như suối:
"Có kẻ lừa gạt muốn ta cứu vớt thế giới, nhưng ta chỉ là một kẻ nhát gan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-tai-tu-tien-gioi/3629404/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.