Sau khi hoàn hồn, ta ấn tay Tống Trường Thiện đang muốn tháo dải lụa trắng, chủ động lộ ra khuyết điểm của mình.
"Tiểu Tống à, ta phải dạy ngươi rồi. Tính cách của ngươi sẽ bị người khác bắt nạt đấy, sao có thể luôn luôn chiều theo người khác vô điều kiện chứ?"
Tính cách thích làm hài lòng người khác sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.
Tống Trường Thiện không hề cảm thấy bị dạy đến: "Chưởng quầy đã cứu mạng ta, sao có thể coi là người khác."
"Cứu mạng ngươi cũng không được," Ta khuyên nhủ, "Chúng ta là bạn bè, không phải địa chủ và tá điền, ngươi phải có chủ kiến của riêng mình, cũng nên yêu cầu người khác tôn trọng ngươi."
Tống Trường Thiện nghiêng đầu nhìn ta, dường như có chút nghi ngờ, lại mang theo chút tỉnh ngộ.
"Bạn bè?"
Ta gật đầu: "Gia nhập 'Dừng Lại Đi' của chúng ta, chúng ta chính là bạn tốt cả đời."
Tống Trường Thiện lại mỉm cười, hắn hình như biết mình đẹp trai, nên đặc biệt thích cười.
Chỉ là nụ cười trước đó đều như cách một tầng sương mù, khiến người ta cảm thấy đẹp thì đẹp đấy, nhưng không chân thật lắm.
Lần này, lại giống như sương mù tan đi, lộ ra đóa sen đêm lười biếng nhưng xinh đẹp đến cực điểm.
"Bạn bè à," Tống Trường Thiện khẽ động ngón tay, dường như kéo ra thứ gì đó từ biển sao, một sợi dây bạc móc trên tay hắn thành một đoạn dây buộc tóc, "Vậy ta nhất định sẽ trân trọng Tạ chưởng quầy - người bạn này."
Ta bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-tai-tu-tien-gioi/3629391/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.