Sau khi Bàn Long bị tóm, Tạ Tất An bình thản quay về nhà như thể chẳng có chuyện gì lớn xảy ra.
Tần Vũ Niết thì khác. Bị Tạ Tất An gọi điện đ.á.n.h thức lúc hai giờ sáng, cô không tài nào ngủ lại được. Cô quyết định ngồi dậy vận khí, tập trung tu luyện. Trong lòng cô dấy lên một sự băn khoăn nho nhỏ: không biết có phải cô hoa mắt không, nhưng hình như cô đã... cao hơn một chút thì phải? Đây không chỉ là cảm giác. Cô phát hiện ống tay áo đã ngắn hơn so với hôm qua, thậm chí cả ống quần cũng bị kéo lên một đoạn.
Lúc đầu, cô không mấy bận tâm. Nhưng khi đi ngang qua chiếc gương toàn thân sau khi bước ra từ nhà vệ sinh, Tần Vũ Niết giật mình đứng khựng lại trước sự khác lạ rõ ràng đó.
"Mình... đã hơn 20 tuổi rồi, vẫn còn có thể cao lên được sao?"
Đúng lúc đó, Tạ Tất An nhẹ nhàng lướt vào nhà (hồn ma),thấy cô đang đứng trước gương, vẻ mặt ngẩn ngơ như vừa phát hiện ra một bí mật động trời.
Tạ Tất An nghi hoặc hỏi: "Cô Tần, cô đang ngây người ra đó làm gì vậy?"
Tần Vũ Niết quay đầu lại, chớp chớp đôi mắt còn hơi mơ màng, trả lời một cách khó tin: "Tạ đại ca, hình như tôi... thực sự cao lên rồi?"
Tạ Tất An hơi sững lại, liếc nhìn cô từ đầu đến chân một lượt rồi nhíu mày: "Cao lên thì có gì không tốt?"
Tần Vũ Niết suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu: "Tốt chứ."
Tạ Tất An nhún vai, điềm nhiên: "Vậy thì cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804531/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.