Ngay khi nhận được thánh lệnh, Thôi Phán Quan lập tức móc điện thoại ra, tay thoăn thoắt gửi tin nhắn cho Phạm Vô Cữu và Tạ Tất An.
Thôi Phán Quan: [Thắng lợi hoàn toàn!]
Thôi Phán Quan: [Diêm Vương gia truyền hai vị đến diện kiến Ngài ấy. Rõ ràng là muốn các ngươi đi xem tình hình của Tần cô nương. ]
Thôi Phán Quan: [Chậc chậc, vừa nghe tin Tần cô nương có tình lang, biểu cảm của Diêm Vương gia... Ngài ấy luống cuống thấy rõ!]
Thôi Phán Quan: [Rõ ràng rất để ý Tần cô nương, thế mà còn giả vờ bình thản, đúng là kiểu mẫu của một phu quân cố chấp!]
Tạ Tất An: [Ngài dám chắc? Nếu Diêm Vương gia đã lo lắng đến mức này, sao Ngài ấy không đích thân đi luôn, còn truyền lệnh chúng ta làm gì?]
Phạm Vô Cữu: [Đúng vậy, theo cách ngài mô tả thì tình hình này rõ ràng phải do Diêm Vương gia tự mình ra mặt mới thỏa đáng chứ?]
Thôi Phán Quan liếc nhìn Diêm Vương gia, thấy Ngài ấy đang trầm ngâm, dường như suy nghĩ điều gì đó khó xử. Nghĩ ngợi một chút, Thôi Phán Quan trả lời: [E rằng... là vì ngại mất đi oai phong chăng? Dù sao cũng là Diêm Vương gia, giữ chút thể diện cũng là lẽ thường mà!]
Tạ Tất An: [Ngài nói vậy nghe cũng có lý lẽ, nhưng chẳng phải Diêm Vương gia từng đích thân đi tìm Tần cô nương nhiều lần rồi sao?]
Thôi Phán Quan: [Đây chẳng phải là tình huống đặc biệt sao? Dù sao hai vị cũng phải nhanh chóng đến, Diêm Vương gia đang đợi đấy. ]
Phạm Vô Cữu: [Ôi, vậy chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804515/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.