Sắc mặt đối phương đột ngột thay đổi, giọng nói như rít qua kẽ răng:
"Ngươi có ý gì?"
Tần Vũ Niết không đáp, chỉ quay đầu nhìn về phía Mạnh Bà đứng cách đó không xa, rồi lớn tiếng gọi:
"Mạnh tỷ! Trong tiểu thuyết ta từng đọc có nhắc đến mấy loại pháp bảo chứa đựng quỷ hồn, tỷ có linh vật nào tương tự không? Cho ta mượn một chiếc."
Nghe vậy, nữ quỷ điên cuồng gào lên:
"Ngươi không thể làm thế. Ngươi không phải quỷ sai, ngươi không có quyền nhốt ta."
Mạnh Bà tiến tới, nét mặt hiện chút phiền chán khi nghe thứ âm thanh chói tai từ nữ quỷ. Nàng khẽ chau mày, vung tay dán một lá Phù câm miệng lên đối phương. Trong nháy mắt, thế gian trở nên tĩnh lặng một cách lạ thường.
Đoạn Mạnh Bà lấy chiếc hộp ra, mở nó rồi xoay tay lấy một chiếc bình nhỏ, đưa cho Tần Vũ Niết. Ánh mắt Mạnh Bà thoáng lộ vẻ nghi hoặc:
"Ngươi cần vật này để làm gì?"
Tần Vũ Niết nhếch môi, khẽ hất cằm về phía nữ quỷ:
"Để giam cầm ả."
Nói rồi, Tần Vũ Niết khẽ ngừng lại, như chợt nhớ ra điều gì, nàng tiếp lời:
"Nhưng... nếu ta làm vậy, có vi phạm pháp luật Địa phủ không?"
Mạnh Bà nhướng mày, nghi hoặc càng tăng nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích:
"Ngươi có thể giữ ả lại như một bảo tiêu. Miễn là không để ả rời xa ngươi, thì không thành vấn đề. Tuy nhiên, nếu ả gây ra chuyện gì, ngươi – với tư cách chủ nhân – sẽ phải chịu trách nhiệm."
Ngẫm nghĩ một chút, Mạnh Bà lại hỏi:
"Ngươi không định giáo huấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804452/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.