Ngay lúc đó, một quả cầu lông đỏ nhỏ xinh – chính là Tiểu Hồng – từ đâu thoáng cái đã nhảy lên, chui tọt vào trong lòng Tần Vũ Niết.
"Ôi chao, đây là vật gì thế này?" – Tần Vũ Niết bị bất ngờ, luống cuống ôm lấy nó.
Tiểu Hồng không hề khách khí, cứ thế dụi dụi trong vòng tay nàng, vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn. Sau khi làm nũng xong, nó thốt ra một tiếng kêu thỏa mãn:
"Òm ọp -"
Nhìn thấy dáng vẻ lém lỉnh của Tiểu Hồng, Tần Vũ Niết không nhịn được cười. Nàng bế nó lên, để sát vào mặt mà cọ cọ, cảm nhận bộ lông mềm mại dễ chịu.
Tiểu Hồng ngây ngốc, đôi mắt tròn xoe thoáng chút ngơ ngẩn trong giây lát, rồi lại kêu "Òm ọp òm ọp -". Khi được đặt lên vai Tần Vũ Niết, nó còn nghịch ngợm quơ quơ đôi chân nhỏ trước khi đứng vững vàng.
Nhìn cảnh tượng đó, Mạnh Bà không khỏi tặc lưỡi, vẻ mặt đầy ganh tị:
"Tiểu vô lương tâm này, lại dám thân thiết với người ngoài đến thế."
Như hiểu được lời chủ nhân, Tiểu Hồng lại nhanh nhẹn nhảy về phía Mạnh Bà, dụi dụi vào lòng bà như để "chuộc lỗi".
Mạnh Bà cười khanh khách không ngừng, ánh mắt dịu dàng hẳn lên.
Tần Vũ Niết đứng bên cạnh, cười mà trêu:
"Không ngờ Tiểu Hồng lại là một linh vật ưa thân cận như vậy, ai cũng muốn dính thế này."
Nghe vậy, Tiểu Hồng lập tức trợn tròn mắt, như thể muốn phản đối kịch liệt. Nó phát ra một loạt tiếng kêu bất mãn:
"Òm ọp! Òm ọp."
Nhìn dáng vẻ tức giận nhưng lại cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804417/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.