Tần Vũ Niết chỉ biết thở dài bất lực. Biết rõ Mạnh Bà đang cố ý trêu chọc mình, nàng đặt bát đũa trước mặt Mạnh Bà, nhẹ giọng đáp:
"Thực ra, những món này đều vì ngài mà ta đặc biệt chuẩn bị."
Nghe vậy, Mạnh Bà hài lòng cầm đũa lên, gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, nhắm mắt nếm thử. Ban đầu, ánh mắt nàng thoáng ngạc nhiên, sau đó là sự thỏa mãn, cuối cùng chỉ còn lại sự tán thưởng sâu sắc.
"Ưm— không tệ, không tệ chút nào. Ta không ngờ tay nghề của tiểu cô nương lại cao siêu đến vậy. Khó trách ngay cả Diêm Vương gia vốn thanh đạm thế mà cũng mê mẩn. Ta nói thật, nếu tay nghề này của cô mà mở một tửu lâu ở Địa Phủ, đảm bảo khách khứa sẽ đông đến mức kín cổng."
Vừa nói, Mạnh Bà vừa gắp thêm vài miếng nữa, bỏ đầy vào bát mình.
Nhìn thấy Mạnh Bà vui vẻ như vậy, Tần Vũ Niết khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng lên tiếng:
"Nếu ngài thích, sau này cứ thường xuyên ghé qua."
Gà Mái Leo Núi
Mạnh Bà ngẩng đầu nhìn Tần Vũ Niết, đôi mắt lóe lên một tia hài hước:
"Đó là lời cô nói đó nhé! Vậy từ nay ta không khách khí nữa. Sau này cứ hễ đói bụng, ta qua đây cọ sát bữa ăn."
Nói xong, nàng lại tiếp tục thưởng thức món ngon trước mặt, vừa ăn vừa không ngừng xuýt xoa khen ngợi.
"Thật không thể chấp nhận nổi! Bọn chúng không ai chịu nói cho ta biết chuyện này! Nếu ta biết sớm, chắc chắn đã ghé ăn từ lâu rồi." Mạnh Bà vừa lẩm bẩm vừa bĩu môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804389/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.