Sau khi nhìn Tần Vũ Niết, đáy mắt Thôi Phán Quan lóe lên vẻ tò mò, như thể muốn biết chuyện gì đang xảy ra.
Thôi Phán Quan lên tiếng: "Khụ, Tần cô nương, cô đến rồi."
Nghe tiếng, Diêm Vương ngẩng đầu, bắt gặp Tần Vũ Niết đang xách hộp phạm thiện, vừa bước vào Chính điện.
Tần Vũ Niết mỉm cười, khẽ khàng vấn an: "Diêm Vương gia, Thôi Phán Quan."
Thôi Phán Quan lập tức thu lại Sổ Sinh Tử, quay sang nói với Diêm Vương: "Diêm Vương gia, vậy tôi xin lui sang bên kia trước nhé?"
Diêm Vương khẽ nhíu mày, nhìn Thôi Phán Quan một cái rồi nói với Tần Vũ Niết: "Không cần, cô đi cùng ta."
Nói xong, Diêm Vương đứng dậy, cất bước đi về phía thiên thính riêng của ngài, Tần Vũ Niết ôm hộp phạm thiện, lặng lẽ bước theo sau.
Một người đi trước, một người đi sau, bước đi chậm rãi.
Cảnh tượng một trước một sau, bước chân chậm rãi này, khiến Thôi Phán Quan thoáng cảm thấy có điều bất thường. Hình ảnh Tần cô nương đi theo Diêm Vương gia chẳng khác nào một tiểu tức phụ đang lặng lẽ tháp tùng phu quân mình.
Thôi Phán Quan lập tức rút Pháp khí Truyền Âm ra, gửi tin tức vào tiểu hội của bọn họ.
Thôi Phán Quan: "Tần cô nương lại mang hộp phạm thiện đến Diêm Vương điện diện kiến Diêm Vương gia!! (Kèm Ảnh)."
Hắn gửi bức ảnh chụp bóng dáng hai người, một người đi trước, một người đi sau. Hắn phải đợi đến khi Diêm Vương rẽ vào góc khuất mới dám chụp vì nếu bị phát hiện, hắn sợ sẽ gặp họa sát thân.
Phạm Vô Cữu: "!!."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804367/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.