Diêm Vương gia, lúc đó vẫn đang xử lý công vụ, chỉ liếc qua tin tức của nàng và lập tức hiểu được vấn đề. Hắn tạm dừng bút và hồi đáp ngắn gọn:
"Có."
Nhận được hồi âm, Tần Vũ Niết không khỏi thất vọng. Nếu dịch vụ này gây ảnh hưởng đến Địa phủ, Diêm Vương gia chắc chắn sẽ không cho phép nàng thực hiện. Chẳng phải công sức chuẩn bị cửa hàng của nàng sẽ trở nên vô ích sao? Nếu không thể triển khai, nàng sẽ khó lòng nhanh chóng gom đủ một trăm vạn Minh tệ để mua đầu thai vị tốt cho tổ mẫu. Trước đó, nàng đã xin Diêm Vương gia một tháng thời gian nhưng với tình hình hiện tại, phải mất ít nhất bốn tháng mới tích đủ số tiền – và đó đã là một tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Suy đi tính lại, Tần Vũ Niết vẫn quyết định cố gắng thuyết phục Diêm Vương gia cho phép triển khai dịch vụ này.
Khi nàng còn đang trầm ngâm tìm cách thuyết phục, pháp khí bỗng vang lên âm báo.
Tin tức từ Diêm Vương gia:
"Cô nương muốn làm cũng được nhưng năm thành tổng lợi nhuận từ dịch vụ giao hàng đặc biệt phải nộp cho Địa phủ."
Nhận được tin, Tần Vũ Niết vui mừng đến nỗi suýt đ.á.n.h rơi pháp khí. Đây quả thực là một cơ duyên lớn.
Chỉ cần mỗi đơn hàng nàng thu thập một vạn Minh tệ, sau khi nộp năm ngàn Minh tệ cho Địa phủ, nàng vẫn có thể giữ lại năm ngàn Minh tệ. Hoàn thành một đơn, chẳng phải lợi nhuận đã ngang ngửa tiền cơm cả ngày rồi sao?
Nếu mỗi ngày nàng chốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804360/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.