Nếu ăn lẩu mà như thế này, chắc người sống cũng phải ăn đến mức nghẹn mà c.h.ế.t mất.
Đáng nói là ngọn lửa kia quả thực quá thần kỳ, dường như từ chính mặt bàn bốc lên nhưng lại không gây bất kỳ tổn hại nào.
"Bàn gỗ gì mà lạ thế này?"
Tần Vũ Niết lặng lẽ quan sát, không khỏi cảm thán. Lửa cháy sát như vậy nhưng mặt bàn vẫn nguyên vẹn, không có dấu hiệu bị thiêu rụi.
Vẻ mặt cô đầy phức tạp, ánh mắt dừng lại trên những "ngọn lửa kỳ lạ":
"..."
Ngồi bên trái cô, Phạm Vô Cữu nhận ra nồi lẩu của cô vẫn chưa có lửa, nhiệt tình đề nghị:
"Để ta giúp cô nhóm lửa."
Hắn không hề nhận ra biểu cảm khác lạ trên gương mặt cô.
Tần Vũ Niết nuốt khan, có chút do dự nhưng vẫn gật đầu:
"Vậy phiền huynh."
Ở vị trí chủ tọa, Diêm Nghe Cảnh vẫn giữ vẻ bình thản. Mọi động tĩnh trên bàn đều không qua được mắt hắn. Ánh mắt hắn lướt qua hai người, sau đó tự mình bắt đầu gắp đồ ăn thả vào nồi.
Bất ngờ, trước mặt Diêm Nghe Cảnh hiện lên một vòng xoáy nước lớn như thủy kính, chiếu rõ hình ảnh Đông Nhạc Đại Đế.
Gà Mái Leo Núi
Đông Nhạc Đại Đế dựa nghiêng trên một chiếc ghế tựa, tay cầm tách trà, vừa thổi nhẹ vừa lười biếng nói:
"Diêm Nghe Cảnh, nhà ngươi đang ăn gì mà thơm thế? Mùi hương bay tới tận chỗ ta đây. Mau bảo tiểu đồng nhà ngươi mang qua cho ta một ít."
Ánh mắt hắn chuyển từ ly trà sang vòng xoáy nước, rồi đột nhiên dừng lại. Đông Nhạc Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804329/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.