Lão gia tử nheo mắt, liếc nhìn Tần Vũ Niết, ôn tồn giải thích:
"Ta thấy ngươi mãi chẳng đón được tiểu cô nương lên xe, nên bảo người đ.á.n.h xe đưa ta tới đây xem xét. Không ngờ vừa xuống xe đã thấy hai đứa ở đây. Thật không thể ngờ, món kho thơm lừng như thế này lại được làm ra từ đôi bàn tay của một cô chủ trẻ tuổi như vậy. Quả là tài năng xuất chúng."
Tần Vũ Niết nghe vậy, vành tai khẽ đỏ ửng, còn chưa kịp cất lời thì Lão gia tử đã tiếp tục hỏi:
"Vừa rồi hai đứa đang bàn luận về món ăn nào có vị 'dẻo'?"
Lý Minh nhìn ánh mắt của ông mình, không khỏi bật cười trong lòng. Rõ ràng Lão gia tử đã theo sau bọn họ sát nút, vậy mà lại cố tình làm ra vẻ vừa mới đến. Tuy nhiên, y không vạch trần mà vui vẻ đáp:
"Chúng con đang nói về món chân gà kho của vị tiểu cô nương này. Món này mềm dẻo, thấm vị, ngài dùng thử nhất định sẽ vừa ý."
Đôi mắt mờ đục của Lão gia tử bỗng sáng rực lên, nhìn Tần Vũ Niết đầy mong đợi:
"Tiểu cô nương, cháu là ai? Ta đây có thể nếm thử một chút được không?"
Tần Vũ Niết ngượng ngùng cười, gương mặt vẫn chưa hết đỏ:
"Đương nhiên là được, thưa Ngài. Nhưng tiểu nữ đây không dám nhận danh xưng cô chủ gì, chỉ là kẻ bán hàng rong mà thôi. Ngài cứ gọi tiểu nữ là Tiểu Tần là được."
Nàng vừa mở nắp nồi vừa hỏi tiếp:
"Ngài muốn dùng chân gà hay móng heo đây ạ?"
Lão gia tử cười híp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804307/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.