Phạm Vô Cữu đi phía sau, lén nhe răng trợn mắt tỏ vẻ bất mãn. Nhưng như thể Phán Quan có mắt sau gáy, ngài lập tức quay đầu lại. Phạm Vô Cữu nhanh như chớp thay đổi thần sắc, bày ra vẻ mặt nghiêm túc, như thể vừa rồi chẳng phải là trò đùa của hắn.
Tạ Tất An bước được vài bước, chợt như nhớ ra điều gì. Hắn quay đầu lại, khẽ nhắc nhở Phán Quan:
"Phán Quan đại nhân, lát nữa xin ngài nhớ tiết chế biểu cảm một chút. Tốt nhất đừng cười, ta e rằng ngài sẽ dọa nàng ấy sợ hãi".
Phán Quan: "..."
Bản quan đâu đến mức diện mạo xấu xí như thế.
Chẳng qua khuôn mặt có chút nghiêm nghị, khí chất nam nhân mạnh mẽ hơn người thường mà thôi. Nam tử hán đại trượng phu há chẳng nên uy nghiêm một chút ư? Khi cả nhóm vừa tới nơi, họ bất ngờ phát hiện Đông Nhạc Đại Đế đã tới trước từ lúc nào. Y đang nhấm nháp một chén thịt kho nhỏ Tần Vũ Niết vừa chuẩn bị, từng miếng được gắp vào miệng, thần sắc vô cùng mãn nguyện.
Căn nhà nhỏ bằng gạch đơn sơ của Tần Vũ Niết, dưới con mắt của Đông Nhạc Đại Đế, bỗng trở nên lộng lẫy chẳng khác gì một tòa biệt thự xa hoa.
Nghe thấy động tĩnh, Đông Nhạc Đại Đế quay đầu lại, thấy nhóm ba người đang đứng trước cửa. Khi ánh mắt dừng lại nơi Phán Quan, y nhướn mày, có chút bất ngờ:
"Quan hệ của các ngươi cũng hòa hợp nhỉ, lại còn cùng nhau đến đây".
Phạm Vô Cữu đứng lặng như pho tượng, ánh mắt dán chặt vào chiếc bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804286/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.