Sau khi thi xong đã là giữa hè rồi.
Lại gặp lại anh ấy, và cũng vẫn ở bến xe bus.
Anh hỏi: “Em còn chưa được nghỉ hè sao?”
“Sắp rồi ạ.” Y Lam nói.
“Em đứng dịch vào đây!” Anh kéo cô dịch vào phía tấm biển quảng cáo, nói: “Nắng quá, sẽ thiêu cháy em đấy.” Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, dáng người cao ráo, khi cười, lộ ra hàm răng trắng làm người đi bộ bên đường phải liếc nhìn sang.
Khi Y Lam đang rán trứng thì cô ấy về. Trên tay cô xách một con vịt quay, dựa vào cửa, sắc mặt đầy mệt mỏi: “Phụ huynh học sinh biếu, không nhận không được, hai chúng ta ăn không hết, để một nửa vào trong tủ lạnh, ngày mai nấu canh.”
“Vâng.” Y Lam đón lấy.
“Để mẹ làm!” Cô Chương vội vàng xắn ống tay áo, nói: “Con đi học đi.”
“Để con làm cho!” Y Lam nói, “Dù sao cũng đã được nghỉ hè rồi.”
“Phải rồi, con thi cử thế nào?” Cô Chương hỏi.
Y Lam huơ mạnh cái lập là, nói to: “Bảng điểm con để ở trên bàn uống nước.”
Cô ấy “ồ” lên một tiếng rồi đi ra.
Y Lam vừa nấu ăn vừa dỏng tai lên nghe, chẳng có động tĩnh gì từ phía phòng khách, cô cảm thấy yên tâm hơn một chút. Khi bê đồ ăn ra ngoài, Y Lam phát hiện thấy cô Chương đang ngồi trên sô pha, khuất ánh sáng, nên không nhìn thấy rõ nét mặt cô.
“Ăn cơm thôi ạ.” Y Lam nói.
“Con vẫn nuốt nổi sao?” Cô ấy chợt hỏi.
“Điểm môn toán hơi thấp.” Y Lam nói, “Là do đề thi khó quá mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ao-hoc-sinh/62970/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.