Ở tại đại gia đình Phó gia, cơ hội chạm mặt nhau giữa Lam Sơ Hạ và Phó Thiên Kiệt rất ít. Ngôi nhà ba tầng, mỗi người một phòng riêng, thậm chí ngay cả lúc ăn cơm cũng không gặp mặt. Nguyên bản ban đầu còn sợ xấu hổ, nhưng nhờ bản tính náo nhiệt của Phó Thiên Dao mà phân tán đi lực chú ý.
Sau khi Phó Thiên Nghiêu trở về, cả nhà đoàn tụ cùng nhau dùng bữa cơm. Lần đầu tiên nhìn thấy anh cả của Phó gia, Lam Sơ Hạ không cố ý quan sát hắn. Phó Thiên Nghiêu và Phó Thiên Kiệt lớn lên có nét rất giống nhau, từ khuôn mặt cho đến khí chất, tuy nhiên không lãnh ngạo như Phó Thiên Kiệt, Phó Thiên Nghiêu có vài phần ôn hòa hơn, bất quá người sáng suốt có thể nhận ra, trên người Phó Thiên Nghiên tràn đầy khí chất vương giả.
Đối với người em trai mới này, biểu hiện của Phó Thiên Nghiêu thập phần thân thiết, Lam Sơ Hạ liền nhanh chóng kết thân với hắn.
Nhìn thấy tất cả mọi người đều cùng nhau ngồi chung một bàn, ba Phó rất vui vẻ, bắt buộc mấy đứa con bồi ông uống rượu.
“Ba, Tiểu Hạ vẫn chưa đủ mười tám, em nó không thể uống rượu được.”
“Ừ, được, Tiểu Hạ, cho phép con uống nước trái cây.”
Nghe thấy Phó Thiên Dao nói đến độ tuổi của Lam Sơ Hạ, trong lòng Phó Thiên Kiệt giống như đang bị con mèo cào cấu. Hiện giờ Lam Sơ Hạ vẫn chưa trưởng thành, hành động năm đó của hắn đối với cậu thật sự là một tội ác không thể tha thứ.
Đi theo người nhà tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ai-ninh-tinh-lo-chi-quat-khi-nguoi-yeu-huong-quyt/1318293/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.