*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ trong hồ sơ ngẩng đầu lên, Phó Thiên Kiệt nhận ra bên ngoài cửa sổ thành phố đã lên đèn.
Đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, Phó Thiên Kiệt cất cao giọng: “Mời vào.”
Hà Mĩ mang vẻ mặt bướng bỉnh mở cửa thò đầu vào: “Thiên Kiệt.”
“Hồ sơ đã làm xong rồi?”
Đẩy cửa tiến vào, đem một tập hồ sơ dày đặt trên bàn làm việc của Phó Thiên Kiệt, Hà Mĩ nói: “Đã làm xong, kiểm tra lại ba lần, xin yên tâm.”
“Ừ, về nhà tôi sẽ coi lại.”
“Thiên Kiệt!”
“Tan ca đi, mười giờ sáng ngày mai, sắp xếp cuộc gặp mặt với khách hàng.”
“Đã biết, ông chủ.” Hà Mĩ mang biểu tình ra vẻ nghiêm túc nói.
“Tốt.” Đem tập hồ sơ bỏ vào cặp, Phó Thiên Kiệt đứng lên, “Nhã Ngạn đâu? Cùng nhau đi!”
Trên mặt toát lên vẻ thoải mái sau khi xử lý xong một đống hồ sơ rắc rối, Hà Mĩ xoa xoa bụng, than vãn: “Đói quá.”
“Giữa trưa cô nên ăn nhiều một chút, phải biết chăm sóc thân thể.”
“Công việc bận rộn như vậy, nào có tâm tư để nuốt cơm! Mặc kệ, bây giờ anh phải đãi a.”
Đi ra khỏi văn phòng, thời điểm nhìn thấy Diệp Nhã Ngạn, bước chân của Phó Thiên Kiệt đột nhiên dừng lại: “Quên đi, tôi không đi.”
“Ai nha, anh xấu lắm.”
Phó Thiên Kiệt vội giải thích: “Không, tôi vẫn đãi, nhưng hai người cứ đi ăn đi.”
Hà Mĩ nhìn thoáng qua Diệp Nhã Ngạn, gật đầu: “Vậy cũng được.”
Phó Thiên Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ai-ninh-tinh-lo-chi-quat-khi-nguoi-yeu-huong-quyt/1318291/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.