Anh có thể làm được.
Dex nhảy xuống khỏi khoang sau của chiếc BearCat ngay khi người cộng sự của anh vừa mới rời bước. Anh quay người nhìn về phía góc đường, không kìm được sự ngỡ ngàng và run rẩy trước khung cảnh trước mắt mình. Khói bụi dày đặc, xám xịt bốc lên nền trời; đủ loại mảnh vỡ, cát bụi và những loạt giấy cháy xém bay mù trời như hoa giấy tàn lụi. Trên vỉa hè rải rác những mảnh kính vỡ vụn và cành cây gãy rạp nằm la liệt, cây cối quanh đó từng xanh tươi giờ xiên vẹo, oằn mình dưới sức ép của vụ nổ. Cả người thường và người Therian đều hoảng loạn và sợ hãi khi chứng kiến khung cảnh hoang tàn đó. Có người chen lấn xô đẩy, có người mau chóng giúp đỡ những người gần đó, vài người khác thì đang hoảng hốt chạy loạn. Nhưng trên khuôn mặt lấm len bụi bặm, lại còn vương cả vết máu đỏ tươi của ai cũng đều là sự sợ hãi.
Xung quanh đây nhìn đâu cũng thấy người, có người bất động, có người vẫn đang cố di chuyển. Sloane đi lên trước mặt Dex, đôi mắt màu hổ phách sáng rực của gã đằng sau tấm kính chắn trên chiếc mũ bảo hộ chứa đầy sự lo lắng. Gã nói gì đó, nhưng Dex lại không thể nghe được rõ lấy một từ nào, anh chỉ thấy môi gã mấp máy. Tất cả giống hệt như có ai đó đã bấm một nút "Im lặng" cho mọi thứ đang diễn ra. Anh bị người ta nắm lấy vai lắc mạnh một cái, và cả thế giới xung quanh anh rung rắc kịch liệt, nổ ầm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/t-h-i-r-d-s-co-quan-trinh-sat-tinh-bao-nhan-dan/1132244/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.