Chương trước
Chương sau
Không biết nhóc con này bỏ gì vào nước, chắc chắn trên người cô ta có thuốc giải, nếu không có thì đừng hòng bỏ qua cho cô ta.
A Hổ và Vân Phong không biết rõ tình huống, mà bây giờ tình huống khẩn cấp, không cần quan tâm anh ta làm quỷ gì, lấy thêm súng rồi vội vàng chạy ra ngoài!
Nala cũng muốn theo bọn họ ra ngoài, cô ta nghĩ rằng sau khi uống thuốc cô ta không thể ở cùng đám cặn bã này nữa, cô sẽ đi tìm thành chủ.
Minh Nhất vừa mở súng để yểm trợ cho A Hổ và Vân Phong thì phát hiện Nala đã chuồn đi!
Mưa bom bão đạn vậy, nhóc con này đúng là không muốn sống nữa mà!
Minh Nhất bắn thêm hai phát súng, vọt qua rất nhanh tóm lấy đôi chân của Nala lôi trở về như một con thạch sùng.
“Muốn chết nhanh vậy à!” Minh Nhất quát lên với cô ta.
“Tôi muốn chết liên quan gì tới anh!” Nala không chịu thua kém! Hất hai tay lên để giải vây khỏi bàn tay đang cầm chân cô ta!
Kết quả là chiếc áo khoác quấn trước ngực bung ra, lộ hai cồn thịt trắng như tuyết đung đưa trước mặt Minh Nhất, anh chỉ cảm thấy khí huyết toàn thân sắp trào ngược, đầu óc cũng hỗn loạn, như quên mất bản thân đang đứng trong tình thế rất nguy hiểm, đột nhiên đưa tay ra về phía Nala …
Nala cảm thấy cả người nóng ran, trước ngực ớn lạnh, dường như trên người đã bớt khô nóng, nhưng nhìn thấy bàn tay của Minh Nhất đang hướng về phía mình, cô ta lập tức tỉnh táo lại.
Bốp một tiếng, Nala cho Minh Nhất một tát.
Nhưng Minh Nhất chỉ trừng cô ta một cái, rồi vần chồm tới túm lấy cô ta.
Nala sợ hãi hét lên: “Tránh ra” Bất chấp sự phản kháng của cô ta, Minh Nhất liên tục túm lấy cô ta và lấy dây trói quần áo cho cô ta kín mít!
Anh bế cô ta lao ra cửa sổ, Nala hét lên, cả hai cùng rơi từ tầng hai xuống chuồng ngựa ở tầng một!
Rơi lên trên đống cỏ khô!
Một lúc sau, bên cạnh đống cỏ khô xuất hiện một vài người bịt mặt, nhìn thấy trên đống có có động đậy, cầm súng máy lên bắn phá điên cuồng, rơm rạ bay tán loạn, trên mặt đất mỗi tấc đất đều bị bắn nát, vài vết máu bắn lên trên tường đất bên cạnh đống cỏ.

Người đàn ông bịt mặt nhìn thấy chuồng ngựa bị phá hỏng hoàn toàn mới can tâm rời đi!
Chắc chắn người đàn ông bịt mặt đi thật!
Minh Nhất và Nala mới từ cái thùng lớn đối diện bò ra!
Thân thể mềm nhũn và nóng ran của Nala không muốn nhúc nhích!
Minh Nhất hung ác vỗ vào mặt cô ta, gương mặt vốn đã ửng hồng của cô ta lại càng đỏ hơn.
"Đồ khốn kiếp, dám đánh ta!"
Nala trợn mắt muốn liều chết.
Minh Nhất nhìn thấy đôi môi ửng hồng của cô ta, không nhịn được muốn cắn một cái, thật cmnr, Minh Nhất chửi thầm một cái, tự tát mình một cái để giữ cho mình tỉnh táo!
Anh túm lấy Nala: “Cô rốt cuộc cho cái gì vào nước vậy?”
“Thuốc độc!” Nala hung hăng nói.
“Thuốc giải?” minh Nhất gầm lên với cô ta.
“Không có, anh chuẩn bị chết đi!”
“Cô ...” Đôi mắt đỏ ngầu của Minh Nhất như muốn phun lửa!
Nhấc thân thể của cô ta ném vào một cái chum đựng nước …
Bên kia, Đoan Mộc Nam và Thanh Thanh ngồi bên hồ nói chuyện phiếm, Thanh Thanh dựa vào người anh, ngửi mùi hương nam tính cuồng dã của Đoan Mộc Nam, mặt bất giác đỏ lên, tim đập nhanh hơn, trong lòng suy nghĩ, mình bị sao vậy?

Một cảm giác kì lạ muốn được dựa sát Đoan Mộc Nam, đây không phải là sự nhớ nhung thường ngày đối với anh, mà là một khát vọng mãnh liệt …
Đoan Mộc Nam dường như đã nhận ra sự thay đổi của cô, khẽ bóp cằm cô, thấy chiếc kẹp màu đỏ sẫm của cô, nhíu mày hỏi:
“Em yêu, em đang nghĩ gì vậy?”
Thanh Thanh xấu hổ che mặt, trong lòng cảm thấy lo lắng: “Em, em cũng không biết xảy ra chuyện gì, em đột nhiên ...”
“Đều trách chồng em mấy ngày nay dưỡng thương không để ý đến em, đêm nay nhất định phải bù đắp ...” Đoan Mộc Nam nói đùa.
“Em, em bị sao vậy?” Thanh Thanh hốt hoảng nói.
Đoan Mộc nam cẩn thận nhìn cô, thấy trên chóp mũi trắng nõn toát ra mồ hôi.
“Em ăn cái gì?” Anh đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.
"Em không có, em vừa mới uống một cốc nước ... nhưng bây giờ em cảm thấy rất khát ... rất nóng ... em cảm thấy rất khó chịu ..." Thanh Thanh đỏ mặt nhìn Đoan Mộc Nam rồi nói, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, đôi môi gợi cảm, anh đang ở gần cô, và hơi thở nóng bỏng chứa đầy tình cảm sâu sắc, cô đột nhiên muốn hôn anh!
Đôi tay không tự chủ ôm lấy cái cổ rắn chắc của anh!
Thanh thanh đặt tay lên cần cổ rắn chắc của anh, áp chặt môi mình lên môi anh, cũng không để ý hai người bây giờ đang ở đâu. Đoan Mộc Nam cũng không từ chối cô anh nghĩ đến cốc nước mà Nala đưa cho anh, bên trong có độc!
Hiện tại anh chỉ lo lắng không biết thuốc có hại đến thân thể cô hay không.
Ý tưởng quỷ quái của cô nhóc này, ngược lại làm cho cô vợ ngọt ngào của anh chủ động một lần.
Dưới ánh nắng vàng nhạt, hai bóng người hôn nhau, Đoan Mộc Nam đang tận hưởng nụ hôn chủ động của Thanh Thanh, chợt nhìn thấy bóng người hai người đen kịt, lại thêm mấy khẩu súng đen kịt.
Bang bang bang bang! Tiếng súng vang lên!
Ngay lập tức, Đoan Mộc Nam ôm chặt Thanh Thanh, lăn mình và trốn sau một tảng đá!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.