Bước vào thấy trại trống rỗng!
“Người đâu? Người đâu?” Bố Lặc Ngạc hét lên như muốn xé toạc cổ họng!
Một thủ hạ ở lại vội vàng chạy đến!
“Đại nhân, lúc ngài đi chưa đầy một giờ, bọn họ nói muốn hỗ trợ ngài...liền….Đại nhân, ngài không sao chứ!”
Trong nháy mắt, Bố Lặc Ngạc giận dữ, hai mắt đỏ lên, cắn răng hỏi:
“Một người cũng không còn sao?”
Người kia căn bản không biết rõ ai là người của thành chủ, hắn ta chỉ là một thủ hạ quèn, làm sao phân biệt được, lắc đầu.
Bố Lặc Ngạc lúc ra đi mang theo những thủ hạ đắc lực nhất, để lại những tên cặn bã, chỉ toàn một đám khát máu ăn thịt!
Hắn cảm giác được khí huyết toàn thân đều ngược, như muốn nổ tung!
Ầm! ầm ! ầm! Mấy tiếng súng vang lên, một tên thuộc hạ xui xẻo ngã xuống!
“Đuổi theo cho tao!” Bố Lặc Ngạc gầm lên!
Bên chỗ Thanh Thanh, cửu tử nhất sinh thoát khỏi sự truy sát của thuộc hạ Bố Lặc Ngạc, liền vội vã đến thị trấn để gặp Đoan Mộc Nam.
Xe của bọn họ bị bắn thủng cả trăm lỗ, lúc lái đến gần thị trấn thì phát ra ầm ầm, đành phải dừng lại.
Thanh Thanh, Vân Lôi, A Hổ đành phải đi bộ!
Trừ Thanh Thanh, hai người còn lại đều bị thương, nhưng may mắn thay, tất cả đều chỉ là một số vết thương ngoài da, không phải là vấn đề lớn.
Họ có thể trốn thoát suôn sẻ như vậy là nhờ vào sự hợp tác chính xác của mọi người và lên kế hoạch chi tiết vào đêm qua.
Trên thực tế, Đoan Mộc Nam bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124125/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.