Biệt thự Đoan Mộc gia.
Đoan Mộc Cầu đang cầm cọ viết chữ “Hảo”, nhưng dù thế nào cũng không viết nên chữ!
Chị Lý kính cẩn gõ cửa và cầm điện thoại đi vào.
Đoan Mộc Cầu nhận điện thoại, chị Lý chậm rãi đi ra, đóng cửa thật kỹ!
“Xin chào!” Giọng nói già nua khàn khàn của Đoan Mộc Cầu vang lên.
“Thái gia!” Một giọng nói trẻ trung xa lạ truyền đến!
“Cậu là?” Đoan Mộc Nam không nhớ được giọng nói này là của ai!
“Thái gia, vào trước đêm hôm đó, ngài còn nhớ ngài đã hứa sẽ chăm sóc tốt cho Ngôn Thanh Thanh không?”
“Cậu, cậu là ai?” Giọng của Đoan Mộc Cầu trở nên nghiêm túc, khuôn mặt của vị khách năm năm trước lập tức hiện lên trong tâm trí!
“Thái gia, nếu như ngài còn giữ lời hứa thì xin hãy thực hiện lời hứa của mình, đứa trẻ trong bụng cô ấy là của Đoan Mộc gia….”
“Cái gì? Đứa trẻ? Cậu nói cái gì?”
“Tút tút tút ….” Đoan Mộc Cầu còn muốn hỏi nhưng người đó đã cúp máy.
Đoan Mộc Cầu đứng trong phòng làm việc rộng rãi một lúc, sau khi suy nghĩ nửa ngày cảm thấy sự tình không đơn giản, liền hét lớn:
“Người đâu, chuẩn bị xe!”
Đoan Mộc Cầu lái xe đến bệnh viện nơi Thanh Thanh đang nằm.
Ngôn Tiểu Lan thần sắc lúng túng chào đón ông vào bên trong, hiện tại bà cảm thấy mối quan hệ giữa hai gia đình có chút lúng túng. Là người thân? Có lẽ không phải.
Đoan Mộc Cầu khó khăn ngồi xuống ghế đẩu lớn cạnh giường Thanh Thanh, nhìn gương mặt yếu ớt và xanh xao của Thanh Thanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124098/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.