Sáng sớm, Ngôn Tiểu Lan biết rằng đây là ngày đầu tiên đi làm của Thanh Thanh, vì vậy bà đã dậy sớm và làm một bữa sáng thịnh soạn.
Thanh Thanh nhìn thấy bát mì trên bàn được phủ thêm hai quả trứng chiên vàng ruộm, còn có thịt lợn thái mỏng, món mà lúc nhỏ chỉ khi nào cô được điểm tốt mới được ăn.
Nghĩ đến cảnh mẹ một mình nuôi nấng mình, cô đột nhiên hỏi: “Mẹ, có phải mẹ đã rất vất vả vì con không?”
Ngôn Tiểu Lan ngồi bên cạnh cô âu yếm nói: “Đúng là rất vất vả, nhưng nhìn thấy con, mẹ cảm thấy mọi việc mẹ làm đều đáng giá, hạnh phúc còn lớn hơn cả vất vả.”
Cô cười nhẹ hỏi: "Thật không? Mẹ, mẹ không hối hận khi sinh ra con sao?"
“Đồ ngốc, nếu mẹ không sinh con ra mới hối hận!” Bà cầm một đôi đũa đưa cho cô rồi nói “Mì sắp nguội rồi, ăn đi lúc còn nóng...”
Thanh Thanh cầm lấy đôi đũa, đôi mắt đỏ hoe và suýt rơi nước mắt, mẹ cô liều lĩnh như vậy sinh cô ra, vậy mà cô lại nhẫn tâm muốn vứt đứa bé …
Cô hít một hơi thật sâu, không để mình khóc, sợ rằng Ngôn Tiểu Lan sẽ thấy cô khác lạ. Bí mật trong lòng cô chỉ có một mình Lương Hân Văn vô tình biết được, cô không muốn nói cho ai biết, kể cả Tiểu Vũ.
Khi Jingjing đến công ty vẫn còn quá sớm, một trưởng phòng nhân sự đã đưa cho cô rất nhiều thông tin và yêu cầu cô đọc kỹ. Vì là người mới nên một số nhân viên có thái độ ỷ lại, liền đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124091/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.