Nhưng vì sao lại muốn âm thầm quan tâm cô?
“Dịch Tuấn đâu?” Thanh Thanh đột nhiên nhớ tới, tối hôm qua cô đã cầu xin Thành tiên sinh.
“Anh ta, anh ta đang tập bắn súng với Thành tiên sinh...” Tiểu Niên vừa khóc vừa nói.
Thanh Thanh ngay lập tức bật dậy khỏi giường và chạy ra cửa, hôm nay cô muốn biết rõ ràng, không! cô hiện tại liền muốn biết rõ, thành chủ đến cùng có phải là Đoan Mộc Nam không, là anh, khẳng định chính là anh...
Cô không biết trường bắn ở đâu nên đã chạy xung quanh, lúc nãy gấp quá cũng không hỏi tiểu Niên, cô chạy về phía trước, tiếng súng bỗng vang đến bên tai cô, hình như đến từ hoa viên phía sau, cô liều lĩnh chạy về phía trước, thậm chí lúc chạy còn đụng vào nhân viên phục vụ trong lâu đài, cô cũng không nghĩ tới xin lỗi, một mực chạy đến trường bắn.
Khi Thanh Thanh đến nơi, thành chủ đã không còn ở đó nữa, Dịch Tuấn cũng chuẩn bị kết thúc, đang đứng bên cạnh quản gia John.
Trường bắn rất rộng, bãi cỏ xanh mướt, ở đằng xa có mấy bia ngắm, trên bàn đặt nhiều loại súng và đạn.
Dịch Tuấn nhìn thấy Thanh Thanh hồng hộc chạy tới, cười hỏi:
“Thanh Thanh, sao cô ở đây?”
Dịch Tuấn nghe nói hôm qua cô cầu xin Thành tiên sinh, anh mới thả anh ta ra, trong lòng rất cảm kích, càng muốn lấy lòng cô.
Thanh Thanh không nói chuyện, nhìn thấy khẩu súng trên bàn, cô cầm lên nhưng nó nặng hơn tưởng tượng của cô, cô cố gắng nâng nó lên, đi tới gần Dịch Tuấn hỏi:
“Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124050/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.